Phân tích Cố hương của Lỗ Tấn hay nhất kèm dàn ý chi tiết

Cuộc trở về quê hương của tác giả sau 20 năm, nơi mà mọi thứ đã thay đổi nhiều. Những con người và cảnh vật đã trải qua sự tàn tạ rõ rệt, hiển hiện qua động tác, ngôn ngữ và diện mạo của những người từng đồng hành cùng ông trong tuổi thơ.

1. Dàn ý phân tích tác phẩm Cố hương của Lỗ Tấn ngắn gọn nhất:

1.1. Mở bài:

Lỗ Tấn là một nhà văn cách mạng nổi tiếng của Trung Quốc và được biết đến với truyện ngắn “Cố hương”. Tác phẩm này đã thành công trong việc gợi lên những cảm xúc tình yêu quê hương và ký ức tuổi thơ của những con người làm nên quê hương. Truyện có các nhân vật như “tôi”, mẹ tôi, cháu Hoàng, Nhuận Thổ, Thủy Sinh, chị Hải Dương, và gợi lên nhiều kỷ niệm buồn vui với quê hương. Tác giả đã thể hiện tình bạn đẹp với Nhuận Thổ – một người bạn thân từ tuổi thơ của nhân vật “tôi”. “Cố hương” cũng được biết đến là một tác phẩm chứa đựng những trăn trở của nhà văn thông qua hành trình trở về quê của nhân vật “tôi”. Lỗ Tấn là một nhà văn tài năng với mong muốn dùng văn chương làm vũ khí tinh thần chống lại sự ngu dốt lạc hậu.

1.2. Thân bài:

a. Diễn biến tâm trạng nhân vật “tôi”

b. Những ngày “tôi” ở quê

c. Trên đường rời xa quê

d. Hình ảnh con đường

1.3. Kết bài:

– Khái quát giá trị nghệ thuật tiêu biểu của tác phẩm

– Liên hệ tới  con đường bản thân

2. Phân tích tác phẩm Cố hương của Lỗ Tấn hay nhất:

Nhà văn Lỗ Tấn là một tên tuổi lớn trong văn học Trung Quốc thế kỷ 20. Ông là một nhà văn cách mạng, nổi tiếng với các tác phẩm văn học mang tính cách mạng và nhân văn cao. Trong số đó, tác phẩm truyện ngắn “Cố hương” đã gây tiếng vang lớn và trở thành một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông.

“Cố hương” là một tác phẩm đầy cảm xúc, mang đến cho người đọc cảm giác về tình yêu quê hương và những ký ức về quê hương. Tác phẩm này được xây dựng với nhiều nhân vật đa dạng, mỗi nhân vật đều đưa đến cho tác phẩm những ký ức và cảm xúc của riêng họ về quê hương. Những câu chuyện trong “Cố hương” đưa độc giả đến với một thế giới đầy màu sắc và đa dạng về con người và cuộc sống ở quê hương.

Tác phẩm này đặc biệt vì nó cho thấy tình cảm vô cùng sâu sắc của những người dân tại quê hương. Tác giả đã tạo ra những nhân vật sống động và đầy tính cách để miêu tả những ký ức và cảm xúc của họ về quê hương. Những nhân vật này đều có một chút gì đó đặc biệt, một chút gì đó riêng tư, và chính điều này đã khiến cho tác phẩm trở nên đặc biệt và gần gũi với độc giả.

“Cố hương” là một tác phẩm đầy cảm xúc về tình yêu quê hương và những ký ức về quê hương. Tác phẩm này đã giúp độc giả cảm nhận được tình cảm sâu sắc của những người dân tại quê hương và cũng giúp độc giả giữ vững tình yêu của mình đối với quê hương. Tác phẩm này là một tác phẩm đặc biệt và đáng đọc của nhà văn Lỗ Tấn.

Nhân vật “tôi” đến thăm quê sau 20 năm xa cách, trải qua 2000 dặm đường để bán và giao lại nhà. Bao nhiêu ký ức tuổi thơ trỗi dậy khi cơn gió lạnh thổi về. Tác giả Lỗ Tấn chia sẻ xúc động về ký ức của mình trong khoảng 30 năm trước.

Nhân vật “tôi” trong câu chuyện này có một tình bạn đẹp với Nhuận Thổ, con của một gia đình làm thuê cho nhà của nhân vật “tôi”. Điều đó đã giúp cho nhân vật “tôi” biết nhiều hơn về những chuyện kỳ lạ xảy ra xung quanh mình. Nhờ Nhuận Thổ, nhân vật “tôi” đã được cảm nhận vẻ đẹp của quê hương và nhìn thấy những cảnh tượng thần tiên đẹp như mơ giữa cuộc sống hiện tại.

Nhắc đến quê hương, ai cũng có những kỷ niệm đẹp từ thời thơ ấu. Câu chuyện này cũng không ngoại lệ, khi nhân vật “tôi” nhớ về thầy giáo của mình và những bữa tiệc cúng gia tiên đầy trang trọng tại nhà gia đình ấy. Những hình ảnh đó còn mãi trong ký ức của nhân vật “tôi”, và khi nhà văn Lỗ Tấn nói đến quê hương, tất cả đều đưa ta về với những kỷ niệm ngọt ngào và cảm giác thân quen.

Tác giả của câu chuyện này đã trưởng thành và đi làm xa nhà suốt 20 năm. Lần về quê năm ấy, tác giả đã thấy mẹ mình già đi, nét mặt vui vẻ nhưng cũng ẩn chứa nhiều nỗi buồn. Cảnh nhà của tác giả cũng đã sa sút, khiến cho mẹ tác giả cũng phải buồn vì phải rời xa quê hương yêu dấu đã gắn bó với gia đình biết bao nhiêu năm. Khi tác giả nhắc đến Nhuận Thổ, người mẹ cũng đã lại thở than cho cảnh nhà anh ta.

Nhân vật Nhuận Thổ chính là tình bạn tuổi thơ của nhân vật “tôi”. Được biết, Nhuận Thổ có khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật, đầu đội mũ lông chiên bé tý tẹo và trên của cổ đeo vòng bạc sáng loáng. Ngoài ra, Nhuận Thổ còn là người đã dạy cho nhân vật “tôi” nhiều trò lạ và tình yêu quê hương, giúp cho nhân vật “tôi” có thể nhìn nhận thế giới và hoàn cảnh của mình một cách đa chiều hơn.

Không có tuổi thơ thì không có quê hương, và tình bạn tuổi thơ đã góp phần làm cho tình yêu quê hương vẫn còn nguyên vẹn. Tuổi thơ là hình ảnh của quê hương, như một vành trăng non trên bầu trời xanh miền thơ ấu. Sau 30 năm xa cách, Nhuận Thổ trông thay đổi. Quê hương của anh trở nên u tối và khuôn mặt anh có nếp nhăn sâu. Đôi mắt anh đỏ và trên đầu anh đội một chiếc mũ lông chiên rách tơi. Anh cảm thấy lạnh khi mặc áo bông mỏng trong trời lạnh. Khi gặp lại bạn cũ, Nhuận Thổ không nói nên lời và trông thê lương. Nhuận Thổ là hình ảnh của một nông dân bị bần cùng và áp bức bởi chế độ phong kiến. Tác giả Lỗ Tấn dùng hình ảnh này để lên án tội ác của chế độ đối với nhân dân và nhấn mạnh quyền sống và hạnh phúc của nhân dân.

Khi nhắc đến quê hương trong cố hương, tôi không thể không nhớ đến hình ảnh của chị Hai Dương, hay còn gọi là nhân vật chị Tây Thi đậu phụ – một người phụ nữ nổi tiếng với tài sắc vượt trội trong quá khứ, nhưng bây giờ đã trở thành một chiếc vỏ bọc trơ trọi. Tôi nhớ lại những kỷ niệm tuổi thơ của mình, nơi quê hương tươi đẹp của tôi đang phát triển và sánh vai với các cường quốc trên năm châu.

Tác phẩm “Cố hương” của nhà văn Lỗ Tấn đã đem đến cho tôi những cảm xúc đẹp về quê hương. Những hình ảnh tươi đẹp ấy đã ủn tới trong tâm trí tôi và mãi mãi còn đọng lại trong trí nhớ. Dù cho tôi có đi bất cứ nơi đâu trên thế giới này, thì hình ảnh quê hương luôn ở trong tâm trí tôi, nó là một điểm tựa vững chắc để tôi có thể tìm về khi những bước chân tôi đi lạc trên con đường đời.

3. Phân tích tác phẩm Cố hương của Lỗ Tấn chọn lọc ấn tượng:

Nhiều nghệ sĩ, trong đó có Lỗ Tấn, đã lấy cảm hứng từ quê hương để sáng tác. Ông là một nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm đặc sắc như “AQ chính truyện”, “Thuốc”, “Nhật kí của một người điên” và truyện ngắn “Cố hương”. Trong truyện này, nhân vật chính trở về quê hương sau hơn hai mươi năm xa nhà và thấy nơi đó đã thay đổi rất nhiều. “Tôi” muốn đưa gia đình đến nơi đất khách để làm ăn và mong muốn cuộc sống của làng quê sẽ tốt hơn. Tác phẩm này thể hiện sự tương phản giữa quê hương trong ký ức và thực tế hiện tại.

Tuy nhiên, không chỉ là những kí ức đẹp, còn có những kí ức đau buồn được nhân vật tôi gợi lên. Ví dụ như những lần bị bạn bè cùng trang lứa bắt nạt, những lần đau lòng khi mất đi người thân yêu, hoặc những lần thất tình đau đớn. Những kí ức đó khiến nhân vật tôi vẫn còn thấy tiếc nuối và đau khổ đôi chút. Những ngày ở quê, nhân vật tôi còn gặp một số người khác như Nhuận Thổ, chị Hai Dương, cháu Hoàng, và cũng được gặp gỡ nhiều người khác, từ đó tạo cho nhân vật tôi nhiều kỷ niệm đẹp và đáng nhớ hơn.

Nhân vật “tôi” nhận được tin Nhuận Thổ về quê, đã đến chơi. Nhuận Thổ trong kí ức “tôi” là một đứa trẻ khỏe mạnh, lanh lợi, và họ trở thành bạn bè qua mối quan hệ chủ tớ từng có. Nhưng hiện tại, Nhuận Thổ đã thay đổi rất nhiều. Anh ấy đã trở thành một người lớn khốn khổ, với cuộc sống vất vả, và điều này khiến nhân vật “tôi” buồn và xót xa. Sự thay đổi này là do kinh tế suy sụp và sự lạc hậu của người nông dân.

Ở ngôi làng quê đó, không chỉ có Nhuận Thổ mà còn có chị Hai Dương được biết đến với biệt danh “nàng Tây Thi đậu phụ”. Trong quá khứ, chị là một cô gái trẻ đẹp và quyến rũ, nhưng bây giờ, chị đã trở thành một người phụ nữ trên 40 tuổi và có nhiều thay đổi về ngoại hình và tính cách.

Tuy nhiên, mặc dù có những thay đổi đó, chị vẫn giữ được vẻ đẹp và sự tự tin trong bản thân, với lưỡng quyền nhô ra, môi mỏng dính, hai tay chống nạnh, không buộc thắt lưng, chân đứng chạng ra, giống hệt cái com-pa trong bộ đồ vẽ, có hai chân bé tí. Tuy nhiên, những lời nói của chị Hai Dương thể hiện một chút tính cách chua ngoa, đanh đá, đó cũng là một phần của sự trưởng thành và sự thay đổi trong tính cách của con người khi trưởng thành.

Tác giả, Lỗ Tấn, đã sử dụng sự tương phản giữa hai nhân vật để khắc họa rõ nét sự thay đổi về ngoại hình lẫn tính cách của hai nhân vật này. Qua đó, ông cũng tái hiện lại sự suy thoái và những thay đổi tiêu cực trong lối sống của con người lao động.

Nhân vật “tôi” rời khỏi quê hương đẹp đẽ của mình, để lại chỉ những kí ức khắc khoải. Trái tim nhân vật này không cảm thấy chút lưu luyến khi rời đi. Những bức tường vô hình xung quanh nhân vật “tôi” làm cho cô đơn và ngột ngạt. Đó là cảnh vật của một làng quê hiu hắt, tiêu điều và thay đổi tiêu cực của con người. Họ trở nên tàn tạ, nghèo khổ, đần độn, ngoa ngoắt và chỉ tập trung vào lợi ích bản thân.

Một số người đến để giúp đỡ nhưng cũng có những kẻ đến để lấy đi mọi thứ trong ngôi nhà cũ của nhân vật “tôi”, dù đồ đạc ấy hư hỏng, to nhỏ hay xấu tốt đều bị mang đi sạch như tuyết.

Nhân vật “tôi” nghe tiếng nước vỗ vào mạn thuyền và ngẫm nghĩ về tình bạn giữa Thủy Sinh và Hoàng, hy vọng họ không bị cách ly như nhân vật “tôi” và Nhuận Thổ. Nhân vật “tôi” cũng không muốn hai người phải trải qua những khó khăn giống như mình và Nhuận Thổ hay phải chịu đựng những điều tàn nhẫn như nhiều người khác. Với những suy nghĩ đó, nhân vật “tôi” mong muốn rằng bọn trẻ sẽ có một cuộc đời tốt đẹp hơn

Tác giả kết thúc “Cố hương” bằng hình ảnh một con đường biểu tượng, là hướng dẫn cho con người đi đến cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai. Nhân vật “tôi” cho rằng con đường không tồn tại trong tự nhiên mà do con người tạo ra. Niềm tin vào con đường mới của nhân vật “tôi” thể hiện tình yêu quê hương mãnh liệt và tư tưởng nhân đạo của Lỗ Tấn trong tác phẩm.

Truyện sử dụng các thủ pháp nghệ thuật hiện tại, hồi ức, đối chiếu để tạo một mạch truyện liên kết. Nhà văn sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế để khắc họa các nhân vật rõ nét, sinh động và chân thực. Hình ảnh biểu tượng và các phương thức biểu đạt tự sự, miêu tả, biểu cảm, nghị luận đóng góp vào thành công của tác phẩm.

Trong truyện ngắn này, tác giả đã tố cáo và phê phán xã hội phong kiến cũ đồng thời nêu ra một số vấn đề quan trọng của người nông dân và toàn xã hội. Tác giả sử dụng ngôn từ một cách tinh tế để mô tả tình trạng “ngu muội” và “hèn nhát” của nhân dân. Đồng thời, tác giả cũng đặt ra những câu hỏi và suy ngẫm về con đường đi của những người nông dân lao động, nhằm khơi gợi sự quan tâm và suy nghĩ của độc giả về vấn đề này. Bằng cách này, tác giả đã bổ sung thêm các ý tưởng và thông tin hữu ích để giúp độc giả hiểu sâu hơn về tác phẩm và xã hội trong đó nó được viết ra.

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com