Đóng vai một người lính kể lại Hoàng Lê nhất thống chí

Hoàng Lê Nhất thống chí tác phẩm thuật lại chiến công hiển hách của toàn dân ta. Hôm nay hãy cùng tôi hóa thân thành những người lính trong đội quân Lam Sơn để có thể trải nghiệm có cái nhìn về cuộc chiến đầy lẫy lừng đó

1. Mẫu đóng vai một người lính kể lại Hoàng Lê nhất thống chí hay nhất:

1.1. Mẫu 1 – Mẫu đóng vai một người lính kể lại Hoàng Lê nhất thống chí hay nhất:

Tôi là người lính, vừa được vua Quang Trung chọn vào ngày 29 tháng Chạp tại Nghệ An – quê hương tôi. Tướng Hàm Hổ Hầu trực tiếp chiêu binh mãi mã, cứ ba bữa (thiếu niên) cưới một người. Chẳng mấy chốc, số lượng tân binh đã lên tới hơn một nghìn người. Tôi được bổ nhiệm vào quân đội trung ương, trực tiếp dưới sự chỉ huy của nhà vua.

Ngay sau khi chiêu mộ binh lính, nhà vua đã tổ chức một cuộc duyệt binh lớn. Trong cuộc duyệt binh, nhà vua dụ binh lính. Câu nói của ông, tôi nhớ nhất: “…Nay người Thanh lại sang, mưu lấy nước Nam ta làm quận huyện, không biết trông nom các triều Tống, Nguyên, Minh các triều đại trước. Vì vậy, chúng tôi phải kéo quân ra để đuổi chúng đi…”. Ngày hôm sau, 30 tháng 12, nhà vua ra lệnh tiến quân. Khi đến núi Tam Điệp, hai tướng Sở và Lân ra đón, cả hai đều vác kiếm trên lưng để tạ lỗi. Vua khen, chê, thưởng phạt các tướng một cách công bằng, khiến bề tôi rất kính phục. Cùng ngày, vua mở tiệc khao quân, chia quân làm năm đạo. Nghe nói, vua tiên tri với các tướng: hẹn mùng bảy tết vào kinh thành Thăng Long làm lễ. Chúng tôi nghe những câu chuyện, lol? Sự háo hức và phấn khích không thể diễn tả được. Thế là ngày 30 tháng Chạp, cả năm đạo quân đều đánh trống lên đường về phương Bắc.

Khi quân đến sông, nghĩa quân trấn giữ ở đó giải tán chạy trước. Khi đến sông; Thành Quyết, gặp một toán Thanh do thám, vua ra lệnh đuổi theo bắt sống đến cùng. Vì vậy, nửa đêm mồng ba tháng giêng năm Kỷ Dậu (1789), khi quân ta đến đồn Hà Hồi, huyện Thượng Phúc, âm thầm bao vây đồn, lúc bấy giờ có tin đồn rằng cả đồn đều biết, tất cả đều mất tinh thần. Quân ta ở ngoài nghi binh, thay nhau ứng cứu, hình như có hơn mấy ngàn người. Vì vậy, các đồn Hà Hồi xin hàng, ta thu hết lương thực và vũ khí. Đồn Hà Hồi bị quân ta tiêu diệt không mất một mũi tên, viên đạn.

Để hạ đồn Ngọc Hồi, vua sai chúng tôi lấy sáu mươi tấm ván, ghép ba cái lại với nhau, lấy rơm che bên ngoài. Tất cả hai mươi bức tranh. Tôi được chọn trong số những người lính khỏe mạnh, một phần mười mang theo một bức ảnh, với một con dao ngắn sau lưng. Hai mươi người khác, được trang bị vũ khí, theo sau, tạo thành từ “đầu tiên”. Vua Quang Trung cưỡi voi trực tiếp đốc thúc. Ánh sáng lờ mờ. Ngày thứ năm, quân ta áp sát và bao vây đồn Ngọc Hồi. Khi kiếm và giáo của hai bên va chạm, tất cả đều ném ván xuống đất, mỗi người cầm một con dao ngắn, phối hợp với binh lính cầm vũ khí, lao vào đánh nhau. Quân Thanh chia nhau chạy tán loạn. Thế tử Diễn Châu là Sầm Nghi Đống treo cổ tự vẫn. Quân của Quang Trung ào ạt tiến lên. Quân Thanh đại bại. Vua Quang Trung còn cho voi chiến vào Mục Đầm, khiến quân giặc trốn trong đầm chết như ngả rạ.

Trưa ngày 5 tháng Giêng, vua Quang Trung chỉ huy đại quân tiến vào Thăng Long trong tiếng hò reo của nhân dân kinh thành. Là người lính trong đoàn quân chiến thắng, tôi vui mừng và tự hào khôn xiết. Thế là vua Quang Trung dự báo trước hai ngày.

Thấy vua cưỡi voi chiến dẫn quân vào Thăng Long, tà áo nhuốm màu súng ống. Tôi xúc động, ứa nước mắt, kính trọng và vô cùng tự hào về vua Quang Trung. Vậy là từ nay trăm họ được hưởng cuộc sống an nhàn. Là một người lính trong đội quân của vua Quang Trung, tôi thực sự hạnh phúc, thực sự hạnh phúc.

1.2. Mẫu 2 – Mẫu đóng vai một người lính kể lại Hoàng Lê nhất thống chí hay nhất:

Tôi là lính Tây Sơn, từng theo vua Quang Trung đánh trận. Dù đã hơn hai mươi năm trôi qua nhưng tinh thần của những năm tháng ấy vẫn còn được ghi nhớ rất rõ cho đến tận bây giờ.

Năm đó, tôi vẫn là một thanh niên bình thường làm thợ mộc trong làng. Biết vua Lê Chiêu Thống cầu cứu nhà Thanh để họ đưa quân sang nước ta đánh quân Tây Sơn, tôi rất tức giận nhưng không làm gì được.

Bấy giờ nghe tin ông Nguyễn Huệ đã lên ngôi ở kinh thành Huế, lấy niên hiệu là Quang Trung. Ngay sau khi lên ngôi, ông lập tức tiến quân ra Bắc đánh đuổi quân Thanh, thống nhất đất nước. Chỉ sau bốn ngày, quân của vua Quang Trung đã đến Nghệ An và chiêu mộ thêm binh lính. Tôi cùng anh em trong làng hăng hái làm đơn xin tòng quân đánh giặc bảo vệ Tổ quốc.

Chúng tôi hành quân ngày đêm, một ngày sau chúng tôi đến Tam Điệp. Tại đây, ngay trước thềm trận đánh lớn, vua Quang Trung đã tổ chức động viên, khích lệ tinh thần toàn quân, đồng thời thăng ngay Ngô Thì Nhậm làm cố vấn chính. Điều đó càng làm cho nghĩa quân thêm tin tưởng, hăng hái, đồng lòng tiến quân ra Bắc. Sức mạnh của quân ta như thác đổ, đánh nhanh đánh mạnh, làm cho quân địch vốn đã chủ quan, vừa khiếp sợ.

Quân Thanh đại bại, xác chết vương vãi khắp nơi. Vua Lê Chiêu Thống, Tôn Sĩ Nghị cùng quân sĩ sợ chạy sang nhà Thanh. Cuộc tổng tiến công thắng lợi vang dội. Ta cùng anh em trong quân mở hội vui vẻ ở kinh thành Thăng Long. Tết năm ấy là cái Tết huy hoàng nhất, hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi. Cho đến ngày nay, họ vẫn thường tự hào kể lại với con cháu mình.

2. Mẫu đóng vai một người lính kể lại Hoàng Lê nhất thống chí ấn tượng nhất:

Tôi là người lính, vừa được vua Quang Trung chọn vào ngày 29 tháng Chạp tại Nghệ An – quê hương tôi. Tướng Hàm Hồ Hầu trực tiếp chiêu binh mãi mã, cứ ba bữa (thiếu niên) cưới một người. Chẳng mấy chốc, số lượng tân binh đã lên tới hơn một nghìn người. Tôi được gọi vào quân đội, trực tiếp dưới huy hiệu của nhà vua.

Ngay sau khi chiêu mộ binh lính, nhà vua đã tổ chức một cuộc duyệt binh lớn. Trong cuộc duyệt binh, nhà vua dụ binh lính. Câu nói của ông, tôi nhớ nhất: “…Nay người Thanh lại sang, mưu lấy nước Nam đặt làm quận, không biết trông nom đời Tống, Nguyên, còn nhà Minh thì phải kéo quân ra đuổi…”. Hôm sau, 30 tháng Chạp, vua sai quân tiến quân, đến núi Tam Điệp, hai tướng Sở, Lân ra đón đều mang gươm trên lưng chịu tội, vua khen, chê, thưởng phạt công bằng với các tướng, khiến lòng tôi rất kính phục. Nghe nói, nhà vua tiên tri với các tướng: hẹn mùng bảy tết vào kinh thành Thăng Long mở tiệc ăn mừng. Hãy cùng nhau lắng nghe câu chuyện, sự phấn khích là không thể diễn tả. Vì vậy, ngay vào ngày 30 tháng 5? Năm đạo quân từ từ đánh trống tiến về phương Bắc.

Khi quân đến sông, nghĩa quân trấn giữ ở đó giải tán chạy trước. Khi đến sông; Thành Quyết, gặp một toán Thanh do thám, vua ra lệnh đuổi theo bắt sống đến cùng. Vì vậy, nửa đêm mồng ba tháng giêng năm Kỷ Dậu (1789), khi quân ta đến đồn Hà Hồi, huyện Thượng Phúc, âm thầm bao vây đồn, lúc bấy giờ có tin đồn rằng cả đồn đều biết, tất cả đều mất tinh thần. Quân ta ở ngoài nghi binh, thay nhau ứng cứu, hình như có hơn mấy ngàn người. Vì vậy, các đồn Hà Hồi xin hàng, ta thu hết lương thực và vũ khí. Đồn Hà Hồi bị quân ta tiêu diệt không mất một mũi tên, viên đạn.

Để hạ đồn Ngọc Hồi, vua sai chúng tôi lấy sáu mươi tấm ván, ghép ba cái lại với nhau, lấy rơm che bên ngoài. Tất cả hai mươi bức tranh. Tôi được chọn trong số những người lính khỏe mạnh, một phần mười mang theo một bức ảnh, với một con dao ngắn sau lưng. Hai mươi người khác, được trang bị vũ khí, theo sau, tạo thành từ “đầu tiên”. Vua Quang Trung cưỡi voi trực tiếp đốc thúc. Ánh sáng lờ mờ. Ngày thứ năm, quân ta áp sát và bao vây đồn Ngọc Hồi. Khi kiếm và giáo của hai bên va chạm, tất cả đều ném ván xuống đất, mỗi người cầm một con dao ngắn, phối hợp với binh lính cầm vũ khí, lao vào đánh nhau. Quân Thanh chia nhau chạy tán loạn. Thế tử Diễn Châu là Sầm Nghi Đống treo cổ tự vẫn. Quân của Quang Trung ào ạt tiến lên. Quân Thanh đại bại. Vua Quang Trung còn cho voi chiến vào Mục Đầm, khiến quân giặc trốn trong đầm chết như ngả rạ.

Trưa ngày 5 tháng Giêng, vua Quang Trung chỉ huy đại quân tiến vào Thăng Long trong tiếng hò reo của nhân dân kinh thành. Là người lính trong đoàn quân chiến thắng, tôi vui mừng và tự hào khôn xiết. Thế là vua Quang Trung dự báo trước hai ngày.

Thấy vua cưỡi voi chiến dẫn quân vào Thăng Long, áo dài nhuốm khói súng. Tôi xúc động, ứa nước mắt, kính phục và tự hào về vua Quang Trung. Vậy là từ nay trăm họ được hưởng cuộc sống an nhàn. Là một người lính trong đội quân của vua Quang Trung, tôi thực sự hạnh phúc, thực sự hạnh phúc.

3. Mẫu đóng vai một người lính kể lại Hoàng Lê nhất thống chí đạt điểm cao nhất:

Hôm nay trăng sáng quá, mấy đứa cháu chưa đi ngủ, chúng nó còn mải chơi trò soái ca ngoài sân. Tiếng hò reo, cổ vũ của họ đã đánh thức trong tôi những ký ức đẹp đẽ về một thời quân Tây Sơn đại thắng, đặc biệt là quân Thanh do chính Quang Trung chỉ huy.

Thuở nhỏ sinh ra ở huyện Tuy Viễn, phủ Quy Nhơn. Mùa xuân năm 1771, đất Tây Sơn sôi động với màn phất cờ khởi nghĩa, lật đổ Trương Phúc Loan, lấy của nhà giàu chia cho người nghèo của ba anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ. Tôi cũng tham gia nghĩa quân Tây Sơn. Có thể nói, chiến thắng của quân Tây Sơn là do Nguyễn Huệ – vị tướng tài có dáng người cao, tóc xoăn, mắt sáng và giọng nói trong như chuông ngân. Khi vua Lê Chiêu Thống chạy sang Trung Quốc, Nguyễn Nhạc xưng đế, Nguyễn Huệ làm Bắc Bình Vương. Tôi được cử đi cận vệ để bảo vệ bạn và chứng kiến tài năng của người anh hùng trong việc bảo vệ đất nước.

Ngày 24 tháng 11 năm Ất Mùi, nhận được tin quân Thanh đã chiếm Thăng Long, Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ giận lắm, triệu các tướng, quyết định lập tức dẫn quân ra đánh. Nhưng những người đến họp đều cho rằng ông nên làm quan để yên lòng dân rồi sai quân ra Bắc. Thế là ngày 25 tháng Chạp, Bắc Bình lên ngôi Hoàng đế, lấy niên hiệu là Quang Trung, hạ lệnh xuất chinh.

Ngày 29 tháng Chạp, Quang Trung vào Nghệ An bàn việc quân với Nguyễn Thiếp. Nghe Nguyễn Thiếp nói không quá mười ngày nữa sẽ phá được quân Thanh, nhà vua mừng quá bèn chiêu binh, duyệt binh, hạ chiếu dụ các tướng. Ai nấy, kể cả tôi, đều xúc động, phấn khởi và thêm vững tin trước trận chiến đấu sắp tới dù quân địch đông đến hai chục vạn.

Ngày 30 tháng Chạp, Quang Trung đến Tam Điệp, ân xá cho Ngô Văn Sở và Phan Văn Lân chưa đánh trận, rút quân vì chỉ là võ tướng. Quang Trung biết đó là kế của Ngô Thì Nhậm nhằm bảo toàn lực lượng, canh giữ những nơi hiểm yếu, làm cho địch hách dịch, chủ quan, tạo điều kiện cho quân Tây Sơn chủ động tấn công bất ngờ. Ông còn dự định sau khi thắng lợi sẽ cử Ngô Thì Nhậm sang thương nghị với nhà Thanh để nuôi dưỡng lực lượng, xây dựng đất nước giàu mạnh. Khi ấy, nhà vua mở tiệc thiết đãi đại quân. Tối ngày 30, cả năm đạo quân lên đường ra Bắc. Sau đó, ông chia thành năm đội quân. Con đường chính do Quang Trung trực tiếp chỉ huy đã trực chỉ vào Thăng Long. Đạo thứ hai và thứ ba tấn công phía tây Thăng Long và ủng hộ đạo chính. Con đường thứ tư dẫn đến Hải Dương. Đường thứ năm tiến lên Lạng Giang – Bắc Giang, chặn đường rút của địch. Khi vào thành Thăng Long, để giữ quân chiến đấu, ông sai dùng cáng làm võng. Hai người cõng một người ngủ và cứ thế thay phiên nhau đi suốt đêm.

Khi quân Tây Sơn đến sông Thanh Quyết, Quang Trung bắt hết quân do thám bỏ chạy nên giặc ở Hà Hồi, Ngọc Hồi chẳng hay biết gì.

Nửa đêm mồng 3 tháng giêng năm Đinh Dậu, vua Quang Trung sai đánh loa bao vây làng Hạ Hồi, quân Đa Rân hàng chục vạn người hưởng ứng. Quân địch trong đồn sợ hãi đầu hàng. Quân Tây Sơn thu hết lương thực, vũ khí.

Trong trận đánh đồn Ngọc Hồi, tôi thấy Nguyễn Huệ rất thận trọng. Chiều ngày thứ tư, tôi vào yết kiến vua, thấy vua thức trắng đêm. Pháo đài Ngọc Hồi được xây dựng kiên cố, xung quanh có cọc sắt và chôn mìn. Để chuẩn bị đánh Ngọc Hồi, vua Quang Trung cho đóng 60 tấm ván, trong đó có 3 tấm ghép thành hình. Bên ngoài được lợp bằng rơm và nước, trên đó có dán hai mươi bức tranh. Đội quân lúc bấy giờ rất hùng hậu, cứ mười người vác một bức tranh, lưng đeo đoản đao, hai mươi người khác vác binh khí đi sau, dàn trận thành chữ “đầu”. Vua Quang Trung cưỡi voi xông pha, quân ta có nhiệm vụ bảo vệ nhà vua, nay trở thành những người lính xông pha trận mạc theo lệnh của vua. Mờ sáng ngày thứ năm, ta tiếp cận đồn Ngọc Hồi. Quân Thanh nổ súng, nhưng không ai bị trúng. Do gió bắc, chúng dùng khói và ống lửa làm quân Tây Sơn hoang mang. Nhưng tiết trời bất ngờ chuyển hướng về phía nam khiến quân Thanh rối loạn hàng ngũ. Quang Trung lập tức chỉ huy đội khiêng ván tiến lên.

Chiến công đại phá quân Thanh của Quang Trung là niềm tự hào dân tộc. Quân Thanh tuy có hai vạn nhưng với tài năng kiệt xuất của Nguyễn Huệ, với lòng yêu nước nồng nàn và tinh thần đoàn kết của các tướng sĩ, quân Tây Sơn đã làm nên kỳ tích. Vào lúc vua mất, Nguyễn Ánh lật đổ nhà Tây Sơn và lập ra nhà Nguyễn, những người lính như tôi sau khi bị bắt được trả tự do và trở về quê hương. Dù thời gian có trôi đi nhưng dư âm chiến thắng vẫn còn vang mãi trong tôi, hình ảnh người anh hùng dân tộc Nguyễn Huệ sống mãi với non sông, đất nước và đặc biệt là trong lòng những vị tướng từng cùng ông xông pha trận mạc.

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com