Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân hay nhất

Truyện ngắn Làng là tác phẩm tiêu biểu cho tinh thần yêu nước của nhân dân ta trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp. Điển hình là nhân vật ông Hai có tình yêu làng, yêu nước sâu sắc. Hãy cùng hóa thân vào nhân vật ông Hai để có thể được cái nhìn cụ thể hơn nhé

1. Dàn ý đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân hay nhất:

1.1. Mở bài:

Giới thiệu tác giả tác phẩm và ông Hai

1.2. Thân bài:

Tâm trạng và hành động của ông Hai:

– Khi nghe tin làng mình theo giặc:

Khi mới nghe tin: cổ họng ông cụ nghẹn lại, da mặt tê dại, ông cụ im bặt, như không thở được, giọng lạc đi, cụ cúi đầu bước đi.

Hành động: về đến nhà, nằm trên giường, nước mắt giàn giụa, ông lão nắm chặt tay rít lên: Thằng Việt gian bán nước hèn quá.

– Ý nghĩa:

Tâm trạng và hành động của ông Hai thể hiện sự đau đớn tột độ, xấu hổ và cả mọi tầng lớp khi nghe tin làng Chợ Dầu của mình theo giặc.

Qua đó thể hiện tình yêu làng tha thiết của ông Hai, tình yêu ấy sâu nặng và thiêng liêng biết bao. Tình yêu quê hương, làng xóm gắn bó mật thiết với tình yêu đất nước.

Tâm trạng và hành động của ông Hai khi nghe tin làng theo giặc đã được đính chính.

Nhai trầu, mắt đỏ hoe, háo hức mua quà về chia cho con cháu, vội chạy đến nhà bác Thu, rồi đi từ nhà này sang nhà khác, khua tay múa chân khoe thông tin sai sự thật. Có tin đồn nhà ông bị giặc đốt và làng Chợ Dầu của ông không theo giặc.

Ý nghĩa: Thay đổi lớn về tâm trạng, hành động. Trước đây Hải buồn lắm, giờ thấy vui rồi. Có lẽ không ai nói nhà mình bị đốt mà vui như ông Hai, bởi nhà mình bị đốt là bằng chứng làng Chợ Dầu không theo giặc, “vì được đốt nhà là vinh dự”. Làng Chợ Dầu đã hồi sinh.” Tình yêu làng, lòng tự hào làng được đặt lên trên tất cả.

1.3. Kết bài: 

Khẳng định tình cảm của ông Hai đối với Làng Chợ Dầu.

2. Bài mẫu đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân hay nhất:

Làng Chợ Dầu nơi tôi sinh ra và lớn lên nay đã không còn, bị Tây đốt phá. Tuy nhiên, tôi không buồn, ngược lại còn vui vẻ, đi chỉ cho mọi người nơi sơ tán.

Cả buổi sáng, tôi làm việc trên cánh đồng để chuẩn bị trồng một ít sắn cho những tháng đói kém của năm tới. Một mình làm đến mỏi vai, tôi nhớ lúc làm việc ở làng, tôi và anh đều vui vẻ và tràn đầy năng lượng. Làm sao cho hết nhớ làng, ngày nào tôi cũng phải cuốc bộ lên huyện, lên phòng thông tin nghe người ta đọc báo để biết về làng mình. Hôm đó, ở phòng thông tin, tôi ghé qua cổng huyện cũ thấy một nhóm người tản cư mới đến nên ra hỏi chuyện. Họ là người Gia Lâm, hồi đó có một bà báo tin địch khủng bố làng Chợ Dầu của tôi.

Nghe tin dữ, tôi chết lặng người, chưa kịp lấy lại bình tĩnh thì là từ miệng một người phụ nữ mà cả làng là Tây. Lúc đó cổ họng tôi như thắt lại, da mặt tê dại, tưởng không thở được. Tôi hỏi mới biết thật hư, ai biết nàng chỉ thẳng vào Trương Biểu, tôi không biết làm sao đứng dậy bỏ đi. Trên đường về, tôi chỉ biết cúi đầu bước đi, tôi thấy nhục nhã và đau đớn, sao làng tôi lại bán nước cho giặc như vậy? Về đến nhà, tôi thấy thương lũ trẻ, nghĩ chúng là trẻ em Việt Nam. Tôi vẫn không hiểu dân làng sao có thể theo giới Việt Nam, ai cũng có tâm linh. Suốt ngày hôm đó cho đến những ngày sau đó, tôi vẫn không thể nào thoát khỏi cái tin ấy, chỉ biết ngồi im trong nhà, mặc cho bà chủ nhà chọc ghẹo, ngó lơ, nhất là ở nhà tôi. Tôi đã bị đuổi ra ngoài. ra khỏi đây. Có lúc tôi ôm đứa út vào lòng thì thầm với nó cho vơi nỗi buồn, làng thì thương lắm nhưng làng theo giặc thì phải ghét, tôi ủng hộ và tin vào Cách mạng và Bác Hồ. Sau đó, một người bạn trong làng báo cáo rằng chủ tịch làng đã đến để báo cáo việc sửa sai. Tất cả đều dối trá, tất cả đều vì mục đích sai trái. Tây nó cũng đốt nhà tôi, đốt cả làng, làm gì có chuyện làng tôi theo Tây.

Tôi vui mừng khôn xiết, minh oan cho làng cũng là minh oan cho mình, từ đó mình có thể tự hào về làng mình, loan tin khắp làng, cho mọi người biết làng mình anh hùng.

3. Bài mẫu đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân ấn tượng nhất:

Sáng nay cũng như bao ngày khác, tôi nhâm nhi tách trà mới pha, đọc vài trang nhật báo, ngẫm nghĩ về tuổi trẻ sôi nổi với làng quê, những ký ức đẹp đẽ nhất ẩn sâu trong tâm trí.

Chiều hôm đó tôi ở nhà một mình. Vợ con đi buôn bán nên phải cố moi một khoảnh đất dưới suối, tính dành dụm vài trăm củ sắn, năm sau đói mất. Sáng ra, chân tay mỏi nhừ, nằm trên tấm nệm êm ái, tôi miên man suy nghĩ. Nhưng tôi nhớ những ngày sống ở làng, cùng anh em đào đường, vác đá… nhớ cái làng Chợ Dầu này lắm, nhớ da diết.

Kiên nhẫn đợi người về, tôi vội nhắn cho anh mấy câu dặn dò việc nhà rồi chạy đi, như thường lệ, tôi nghe trộm tin tức của người khác. Dọc đường cũng có một số người giữ tôi lại để hỏi han, nói vài câu bông đùa khiêu khích, tôi vội chạy đi. Nghe trộm? Thành thật mà nói, nó không tốt lắm, nó thực sự làm tôi khổ sở. Tôi cũng đã học một khóa bình dân học vụ nhưng vẫn không tự đọc được nội dung, phải giả vờ đọc và nghe người khác đọc. Điều tôi ghét nhất là người dân ở đây biết rất nhiều từ và không thể đọc to cho người khác nghe. Hôm nay tôi may mắn biết bao, được anh dân quân đọc to cho nghe nhiều điều bổ ích.

Tôi hăm hở ra khỏi phòng thông tin, nói với vợ vài điều, ghé quán làm vài tẩu rồi thong thả uống trà hóng gió. Rồi chợt thấy một số người không giống dân ở đây cởi mở, tôi thắc mắc.

Biết chúng ở Gia Lâm, tôi cũng biết địch vừa từ Bắc Ninh nổ súng vào Chợ Dầu, như thường lệ, trong tâm trạng lâng lâng, tôi viết khoe khoang: “Ở Chợ Dầu mình đã giết được bao nhiêu người rồi? “Thật bất ngờ, câu trả lời như mũi giáo đâm thẳng vào phần đen tối nhất trong tâm trí tôi: “Mày không giết được ai cả. Lại giết cả làng Việt Tây làm gì?” Có nghe nhầm không, rồi vội vã về nhà.

Về đến nhà, tôi vẫn không khỏi chạnh lòng khi nghe những lời cay nghiệt của làng xóm, thấy thương con quá. Họ là những người con của làng quê Việt Nam.

Chiều hôm ấy, khi bà Hai về, bà cũng có vẻ khác hẳn mọi khi khiến căn nhà bỗng yên ắng, lạnh lẽo. Lũ trẻ cũng im bặt, không dám nô đùa như thường lệ. Ngẫm lại cũng không hẳn đúng lắm vì cả làng đều là người yêu nước thề đánh giặc. Hơn nữa, ai sẽ làm gì để làm. Rồi một thoáng tôi nghĩ đến tương lai của cái làng Chợ Dầu này, liệu có ai buôn bán với cái làng Việt giả không?

Những ngày tiếp theo, tôi nhốt mình trong nhà, xấu hổ và nhục nhã. Tôi đã tâm sự với con trai để bày tỏ cảm xúc của mình. Cuối cùng, tôi cũng quyết định không về làng nữa. “Làng thì thương thật, nhưng làng theo Tây thì phải ghét”. Tôi quyết một lòng theo kháng chiến, một lòng vì nước, một lòng vì nước. Không làm được điều gì tốt cho đất nước thì cũng đừng làm điều gì xấu.

Tôi đã suy nghĩ về điều đó cả đêm, càng nghĩ về điều đó, tôi càng cảm thấy nhục nhã và phẫn nộ. Dù quyết tâm ủng hộ Bác Hồ, ủng hộ kháng chiến nhưng dân làng Chợ Dầu bây giờ ôm hận không biết để đâu. Giữa lúc vô cùng bế tắc thì sáng sớm chủ tịch xã gọi cho tôi báo tin dữ. Hóa ra tất cả đều là dối trá, tất cả đều là dối trá, đều là hành vi phá hoại lòng tin của đối phương. Theo thói quen, việc đầu tiên tôi đến phòng thông tin là nghe báo, mặc dù tôi có thể đọc được, nhưng chữ in rất khó đọc, khiến tôi rất khổ sở, thậm chí tôi rất ghét những kẻ cậy thế đọc báo đọc thầm đọc một mình, không đọc to cho người khác nghe. May mà hôm nay có anh dân quân đọc to, tôi mừng quá trước tin mừng về tinh thần kháng chiến của đồng bào. Đây là anh em trong đội tình nguyện huấn luyện bơi giữa hồ Hoàn Kiếm và cắm cờ tổ quốc trên tháp Rùa, một trung đội trưởng sau khi diệt 7 tên địch đã tự sát bằng quả lựu đạn cuối cùng, người phụ nữ đi bộ đội. Trưng Trắc giả làm khách, bắt sống một người giữa chợ “hàng khủng, dân lành”. Còn bao nhiêu cuộc càn quét nữa, chỗ này giết ít, chỗ kia giết ít, có súng, hôm nay nói lớn, mai nói nhỏ, tích nhỏ thành lớn”, dân miền Tây sao không bước sớm. Nghe mà rất vui!

Làng Chợ Dầu không những không thuần Việt mà còn tích cực tham gia các cuộc kháng chiến chống giặc cứu nước. Tôi vui mừng khôn xiết, háo hức được đính chính, vinh dự được tiếp tục kể về ngôi làng mà tôi yêu quý nhất. Cho đến hôm nay tôi vẫn duy trì thói quen đó, như cách mà tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện của tôi ngày hôm nay.

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com