Xuân Quỳnh là nhà thơ có nhiều tác phẩm viết cho thiếu nhi. Trong đó,
bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Bài viết dưới đây là cảm nhận bài thơ “Chuyện cổ tích
về loài người” hay được chọn lọc giúp các em nắm bắt tác phẩm tốt hơn. Hãy
cùng nhau tìm hiểu.
1.Cảm nhận bài thơ Chuyện cổ tích về loài người hay chọn lọc hay nhất:
Những bài thơ viết cho thiếu nhi của Xuân Quỳnh rất nhẹ nhàng, tình cảm. Truyện cổ tích về cộng đồng là một trong số đó. Qua bài thơ này, Xuân Quỳnh đã gửi gắm tình cảm của mình đến trẻ thơ.
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Dưới hình thức một bài thơ, nhưng “Truyện cổ tích loài người” như một câu chuyện kể về nguồn gốc của loài người. Khi trái đất còn trần trụi, không có cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của mặt trời không xuất hiện, chỉ có bóng tối. Không khí chỉ có màu đen và không có màu nào khác. Trời đã sinh ra trẻ con đầu. Một cách giải thích khác, chắc chắn khác với quy luật tự nhiên. Nhưng qua đó ta thấy được tình cảm yêu thương mà tác giả dành cho các bé.
Trẻ con được sinh ra trước nhất. Sau đó, mọi vật ra đời đều nhằm đáp ứng nhu cầu của trẻ con. Đôi mắt của trẻ em rất sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vì vậy mặt trời nhô cao để chiếu sáng vạn vật, giúp trẻ con nhìn rõ. Cây, cỏ ra đời giúp trẻ con có thể phân biệt được màu sắc. Chim chóc ra đời giúp trẻ con cảm nhận được âm thanh. Dòng sông, đám mây, biển cả giúp trẻ con biết cảm nhận về giá trị cuộc sống. Còn con đường xuất hiện là giúp trẻ con tập đi… Mọi vật trên trái đất xuất hiện đều xoay quanh cuộc sống của trẻ con.
Và rồi, sự xuất hiện của mẹ, bà hay bố cũng thật đặc biệt. Bởi trẻ con cần tình yêu thương, nên mẹ đã xuất hiện:
“Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc”
Mẹ hiện ra với tình yêu thương vô bờ bến và lời ru ngọt ngào. Bàn tay mẹ bế và chăm sóc em bé. Lời ru của mẹ ru con vào giấc ngủ êm đềm, để con khôn lớn từng ngày.
Trong quá trình lớn lên, những câu chuyện của cô đã đồng hành cùng các em nhỏ. Người bà cũng xuất hiện từ đó:
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ…”
Chuyện về cô Tấm dịu hiền, tên Lí Thông độc ác… qua lời kể của bà trở nên hấp dẫn hơn. Đồng thời, bà còn muốn gửi gắm vào đó là bài học về cội nguồn và văn hóa của dân tộc, hướng đến cách sống hiền lành, lương thiện.
Khi lớn khôn, trẻ con sẽ muốn khám phá, học hỏi. Chính vì vậy, bố đã sinh ra để dạy cho trẻ con nhiều điều bổ ích trong cuộc sống:
“Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…”
Bố đã trở thành một đứa trẻ một cách vô thức, từ suy nghĩ đến hành động. Bố cũng là người giải đáp những thắc mắc của con về cuộc sống. Nhưng bố không thể ở bên con mãi được. Vì vậy, ngôi trường xuất hiện, với các giáo viên:
“Chữ bắt đầu có trước
Rồi có ghế có bàn
Rồi có lớp có trường
Và sinh ra thầy giáo”
Với trường học, các em được học bổ sung kiến thức trong cuộc sống. Đó là biểu hiện của một xã hội văn minh, hiện đại.
Bài thơ “Truyện cổ tích loài người” kể về nguồn gốc hình thành trái đất, con người thật hay và dễ hiểu. Đọc thơ, ta như đọc truyện cổ tích xa xưa.
2. Cảm nhận bài thơ Chuyện cổ tích về loài người hay chọn lọc ý nghĩa nhất:
“thơ Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã đem đến cho người đọc những lí giải thú vị về nguồn gốc loài người.
Thứ nhất, điều đầu tiên đã tạo cho chúng ta hình dung về cuộc sống trên trái đất khi loài người còn là “con một”. Trái đất còn hoang sơ, “trọc”, chưa xanh, “không ngọn cây”:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đến những nỗi khổ tiếp theo, đời sống con người ngày càng tiến bộ, văn minh. Mặt trời tỏa ánh sáng bao trùm trái đất, đem lại sự sống cho muôn loài.
Trẻ em cần sự chăm sóc và yêu thương của mẹ. Vì vậy, người mẹ nên xuất hiện trong cuộc sống:
“Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Sau đó, bà đến với thế giới để giúp trẻ hiểu rõ hơn về vẻ đẹp của đất nước và văn hóa:
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác…
Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện”
Khi trí tuệ của trẻ ngày càng phát triển. Vì vậy, rất cần đến sự dạy dỗ của người cha. Con “dạy” con, “cha dạy” nhưng con là “con ngoan”, “biết suy nghĩ”. Con người mở rộng tầm nhìn để hiểu biết, ngày càng khám phá mọi sự vật, mọi hiện tượng xung quanh:
“Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất”
Nhà thơ tiếp tục lý giải sự ra đời của ngôn ngữ thì có chữ viết, có học vấn. Con người được học và sống một nếp sống văn minh: biết mở trường dạy con học, biết đào tạo, biết “tôn sư trọng đạo” để dạy con:
“Chữ bắt đầu có trước
Rồi có ghế có bàn
Rồi có lớp có trường
Và sinh ra thầy giáo”
Lớp, trường, bàn, ghế, bảng, viên phấn, nét chữ, người thầy… là những biểu tượng thể hiện sự đổi thay kỳ diệu của cuộc sống con người trên trái đất ngày càng văn minh hơn. Dưới ánh sáng mặt trời, nhân loại đang sống trong ánh sáng của khoa học, của giáo dục, của văn minh:
Người đọc đã cảm nhận được tình yêu thương trẻ thơ của tác giả thể hiện trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người thật ấm áp và đáng trân trọng.
3.Cảm nhận bài thơ Chuyện cổ tích về loài người hay chọn lọc ấn tượng nhất:
Đến với truyện cổ tích về loài người, Xuân Quỳnh đã giải thích cho người đọc về nguồn gốc của loài người một cách độc đáo và thú vị:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đầu tiên trước tiên là cuộc sống của người dân. Đó là khi trái đất còn trần trụi, chưa có hình thù của cây hay ngọn. Ánh sáng của mặt trời cũng không xuất hiện, chỉ có bóng tối. Trời sinh con đầu lòng – đây là cách giải thích về nguồn gốc có phần trái ngược với thực tế.
Sau đó, tác giả giải thích cho người đọc sự thật về sự ra đời của sự vật. Tất cả bắt đầu với trẻ em. Mắt trẻ em rất sáng nhưng không nhìn thấy gì nên mặt trời xuất hiện để trẻ nhìn rõ. Để giúp trẻ nhận biết màu sắc, cây mới có màu xanh và hoa màu đỏ. Trẻ em không chỉ cảm nhận được màu sắc mà cả âm thanh khi chim được sinh ra với giọng hót. Sông, biển, mây, cách sinh ra đời cũng là để phục vụ cho cuộc đời của những đứa trẻ. Qua cách hiểu này, người đọc thấy được tấm lòng yêu thương con sâu sắc của nhà thơ.
Không chỉ có thiên nhiên, trẻ rất cần tình yêu thương của những người thân trong gia đình. Đầu tiên là sự ra đời của người mẹ:
“Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc”.
Khi người mẹ được sinh ra, đã mang đến cho trẻ em với rất nhiều tình yêu và sự chăm sóc. Con cần bàn tay âu yếm dịu dàng, lời ru ngọt ngào của mẹ. Chính vì vậy mẹ đã xuất hiện đến với tình yêu thương bao la. Những câu thơ mở đầu bằng từ “từ” khẳng định nguồn gốc của lời ru. Khi đó ta mới thấy được tình mẫu tử thiêng liêng.
Không chỉ mẹ, người bà ra đời để giúp cho trẻ em hiểu hơn về văn hóa của quê hương, đất nước:
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ…”
Thông qua những câu chuyện này, điều cô muốn gửi gắm là cội nguồn, văn hóa của dân tộc, hướng đến lối sống hiền lành, chân chất.
Thời gian trôi qua, trẻ em ngày càng không. Trí tuệ cũng ngày càng phát triển. Bởi vậy, cha sinh ra là để dạy cho con nhiều điều bổ ích trong cuộc sống:
“Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…”
Con “dạy”, “cha dạy” nhưng con “biết ngoan”, “biết suy”. Con người càng mở rộng tầm nhìn để hiểu biết, càng khám phá ra mọi sự vật, mọi hiện tượng xung quanh. Không chỉ vậy, khi cuộc sống ngày càng phát triển, những ngôi trường ra đời. Đó là dấu hiệu của một xã hội văn minh. Lớp, trường, bàn, ghế, bảng, viên phấn, nét chữ, người thầy.. là những biểu tượng thể hiện sự đổi thay kỳ diệu của cuộc sống con người trên trái đất ngày càng văn minh hơn.
Như vậy, Xuân Quỳnh đã đem đến cho người đọc những cảm xúc sâu sắc qua bài thơ Chuyện cổ tích về loài người. Ta cảm thấy được yêu thương, cũng như lời nhắn nhủ nhà thơ muốn chăm sóc, nâng niu trẻ em mà nhà thơ muốn gửi gắm.
4. Cảm nhận bài thơ Chuyện cổ tích về loài người hay chọn lọc 10 điểm:
Xuân Quỳnh là nhà thơ nữ tiêu biểu. Truyện cổ về nhân gian là một trong những tác phẩm tiêu biểu của bà.
Bài thơ đã giải thích nguồn gốc loài người. Tác giả hình dung cuộc sống trên trái đất khi loài người là “con một”. Mặt đất lúc bấy giờ còn trơ trụi, không ngọn cỏ ngọn cây, mặt trời chưa ló dạng, khắp nơi đều là bóng tối.
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Và trời sinh con đầu lòng. Sau đó, tác giả giải thích cho người đọc sự thật về sự ra đời của sự vật. Nguyên nhân của sự ra đời đó là để phục vụ nhu cầu của trẻ em. Thời gian đầu mắt các cháu rất sáng nhưng không nhìn thấy gì nên ông mặt trời xuất hiện để các cháu nhìn rõ. Hay muốn trẻ nhận biết màu sắc thì cây mới màu xanh, hoa màu đỏ. Trẻ em không chỉ cảm nhận được màu sắc mà cả âm thanh khi chim được sinh ra với giọng hót. Sông, biển, mây, cách sinh ra đời cũng là để phục vụ cho cuộc đời của những đứa trẻ. Người đọc có thể cảm nhận được tình yêu thương con sâu sắc của nhà thơ.
Tình mẫu tử thiêng liêng được tác giả nhắc đến nguồn gốc sự sống của người mẹ. Đứa trẻ cần được chăm sóc, vì vậy người mẹ đã ra đời. Các bà mẹ đã chăm sóc con cái của họ từ khi sinh ra, cho đến khi chúng lớn lên và trưởng thành. Người mẹ bồng con trong tay, chăm sóc con từ miếng ăn đến giấc ngủ bằng những lời ru, câu hát. Những bài hát ru đã mở mang tầm hiểu biết của trẻ về thế giới xung quanh. Tác giả liệt kê những hình ảnh, màu sắc, mùi vị hiện lên trong lời ru của mẹ. Những vần thơ khiến mỗi người không khỏi xúc động và tự hào. Không chỉ có mẹ, những người bà cũng xuất hiện trong thế giới loài người để nhắm đến những đứa trẻ:
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ…”
Kế đến, sự ra đời của người cha cũng được giải thích rất cặn kẽ. Nhờ sự dạy dỗ của cha mà con trưởng thành hơn. Bố cũng là người dạy con khám phá những điều mới lạ trong cuộc sống: đâu là biển, đâu là đường, đâu là núi, đâu là đất… Đến đó, đến đó, viết, dạy. lý lịch. tình dục. Con người được học và sống một nếp sống văn minh: biết mở trường dạy con học, biết đào tạo, biết “tôn sư trọng đạo” để dạy con.
Như vậy, bài thơ “Chuyện cổ tích loài người” đã đến với chúng ta với một cách giải thích thú vị về nguồn gốc loài người. Bài thơ hấp dẫn, sáng tạo và tràn đầy tình yêu.
5. Cảm nhận bài thơ Chuyện cổ tích về loài người hay chọn lọc sâu sắc nhất:
“Chuyện cổ tích về loài người” là một trong những tác phẩm của Xuân Quỳnh đã gợi cho em những cảm xúc sâu sắc.
Bài thơ mở đầu bằng cách giải thích nguồn gốc của trái đất, cũng như vạn vật trên trái đất:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Rất thú vị khi đọc những câu thơ đầu tiên. Cách lý giải của Xuân Quỳnh thật độc đáo. Trẻ em được sinh ra đầu tiên. Sau đó, để đáp ứng nhu cầu của trẻ em mà các sự kiện khác nhau đã ra đời. Mắt trẻ rất sáng nhưng không nhìn thấy. Vì vậy, mặt trời phải xuất hiện để trẻ nhìn rõ. Màu xanh của cây và màu đỏ của hoa giúp bé nhận biết màu sắc. Cây, lá và cỏ giúp trẻ cảm nhận về kích thước. Tiếng chim hót, tiếng gió cho trẻ cảm nhận âm thanh. Dòng sông ra đời giúp các em nhỏ có nước để tắm. Xuất hiện cho trẻ suy nghĩ và suy nghĩ. Đường dẫn có thể định cấu hình cho tệp con đi.
Và sau đó là sự ra đời của các thành viên trong gia đình. Đầu tiên là tình mẫu tử thiêng liêng và cao quý nhất:
“Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Mẹ là người sinh ra đầu tiên. Mẹ đã về hát ru cho con. Trong lời ru ấy, âm thanh, mùi vị, màu sắc, hình dáng… của thiên nhiên được chuyển tải để trẻ cảm nhận. Lời ru cũng như tình mẹ mang nhiều sắc thái, cung bậc khác nhau, tự nhiên như đất trời.
Khi chúng lớn lên, bà sẽ ra đời để kể cho trẻ nghe nhiều câu chuyện hay:
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác…
Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện”
Tiếp đó, người cha xuất hiện và “cha bảo”, “cha dạy” khiến các con “biết điều”, “biết suy nghĩ”. Khi trẻ lớn lên, và cần biết thêm nhiều kiến thức. Vì vậy, trường lớp được mở ra để dạy trẻ học, thầy cô là người cung cấp kiến thức, dạy trẻ nên người. Lớp, trường, bàn, ghế, bảng, viên phấn, cây viết, người thầy là những biểu tượng có thể tiêu biểu cho sự đổi thay kỳ diệu của cuộc sống con người trên trái đất ngày càng văn minh hơn. Có thể thấy Xuân Quỳnh đã kể một câu chuyện thú vị về con người.
Thơ Xuân Quỳnh đã đưa đến một cách lý giải thú vị về nguồn gốc loài người. Qua đây người đọc sẽ hiểu thêm về tấm lòng yêu, nhà thơ.