Kể lại câu chuyện cổ tích là đề bài văn quen thuộc của các em học sinh đòi hỏi các em phải biết hóa thân thành nhân vật và kể lại câu chuyện. Dưới đây là bài viết về Kể lại câu chuyện cổ tích em biết theo lời nhân vật trong truyện, mời bạn đọc tham khảo.
1. Kể lại câu chuyện cổ tích em biết theo lời nhân vật trong truyện:
Hôm nọ, khi tôi đang bay ngang qua một khoảnh đất nhỏ, tôi đã nhìn thấy một cây khế đang chín đầy quả trong lùm chi chít. Ánh sáng vàng của các quả khế bóng mọng lấp lánh từ xa, tôi cảm thấy thật hấp dẫn và đã kéo cả bọn đến để thưởng thức. Mùi thơm mát dịu thoang thoảng xông lên mũi khi chúng tôi đến gần và mỗi người đã chọn một cành để hái.
Tuy nhiên, chỉ sau một thời gian ngắn, chúng tôi nghe thấy tiếng khóc than của một người dưới gốc cây. Người đó kể rằng đó là nguồn sống duy nhất của mình, cha đã mất và anh trai đã tham lam giành cả gia tài, chỉ còn lại cho người đó một khoảnh đất nhỏ với cây khế này. Chàng than vãn và khóc rất đau đớn khi nhìn thấy chim đang ăn hết các quả khế. Tôi đã động lòng trước hoàn cảnh đáng thương của người đó và quyết định trả ơn bằng cách chở người đó đi lấy vàng mà đền ơn.
Sớm hôm sau, tôi trả ơn anh ta bằng một túi ba gang đầy vàng. Tuy nhiên, năm tiếp theo khi chúng tôi quay lại để tìm ăn khế, tôi lại nghe tiếng khóc lóc thảm thiết hơn. Tôi đã đưa người đó ra đảo để lấy vàng và tôi phát hiện ra sự tham lam của anh ta. Anh ta may túi bảy gang và mang thêm ba túi vàng khác để thỏa mãn lòng tham lam của mình. Tôi yêu cầu anh ta bỏ hết vàng đó đi, nhưng anh ta lại hỏi rằng “Chim Thần cũng biết nặng sao?” Tôi đã không thể nhịn nổi sự xấc xược và hất cả vàng và anh ta xuống biển.
Những kẻ xảo trá và quỷ quyệt sẽ luôn bị tiêu diệt bởi lòng tham không đáy của họ. Anh ta đã tự chôn vùi mình trong cơn tham lam và bị tiêu diệt bởi sự áp đặt của bản thân.
2. Kể lại câu chuyện cổ tích em biết theo lời nhân vật trong truyện hay nhất:
Tôi đóng vai nhân vật Chim Thần trong câu chuyện Cây khế, một trong những câu chuyện cổ truyền nổi tiếng của Việt Nam. Hôm nay, tôi sẽ kể lại câu chuyện này cho các bạn nghe.
Câu chuyện kể về hai anh em mồ côi cha mẹ. Khi anh trai lấy vợ, họ phân chia gia sản và anh ta chiếm toàn bộ tài sản của cha mẹ để lại, chỉ để lại cho em trai một mảnh đất nhỏ và một cây khế ngọt ở cuối vườn. Trong khi đó, anh trai sống dư dả trên gia sản có sẵn, còn em trai phải đi làm thuê để kiếm sống.
Đến mùa cây khế ra hoa kết trái, em trai sống nhờ vào trái cây để có thể sống qua ngày. Tôi, một chú chim, rất thích ăn trái cây, nên một hôm khi bay qua khu vườn của em trai, tôi đã ăn hết các quả khế mọng chín. Nhìn thấy điều này, em trai rơi vào tình trạng khốn khó và nói với tôi:
– Chim ơi! Tài sản của tôi chỉ có một cây khế. Chim ăn hết, tôi sẽ sống bằng gì đây?
Tôi đã nói với em trai:
– Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.
Tôi giữ lời hứa của mình và sáng hôm sau tôi đã đưa em trai ra đảo để lấy vàng. Em trai lấy đủ vàng và tôi đã chở anh ta về nhà. Từ đó, cuộc sống của em trai đã trở nên sung túc và giàu có.
Đến mùa khế lại ra hoa kết trái, tôi lại đến ăn trái và tôi nhắc lại lời hứa với em trai như lần trước. Lần này, em trai và vợ đã lấy được một cái túi to đến mười hai gang. Tôi đã đưa họ đến đảo vàng để lấy vàng như đã hứa. Tuy nhiên, anh trai đã bị cuốn vào lòng tham và nhét vàng bạc châu báu chật cứng trong cái túi mười hai gang. Vì quá nặng, khi tôi bay qua biển, tôi không giữ thăng bằng được và đã rơi cả anh trai và túi vàng xuống biển sâu.
3. Kể lại câu chuyện cổ tích em biết theo lời nhân vật trong truyện ngắn gọn:
Tôi là một chú Hươu, cùng với các đồng loại Nai, Hoẵng, Thỏ, chúng tôi chỉ có hai tai mềm mại trên đầu. Nhưng so với những con động vật khác, tôi lại là một con nhút nhát và sợ hãi. Tôi sợ bóng tối và cả thú dữ.
Mặc dù vậy, tôi được bạn bè yêu quý vì tính chăm chỉ và tốt bụng của mình. Gần đây, khi nghe tin bác Gấu ốm nặng, tôi đã cầu xin mẹ cho phép tôi đến thăm bác. Tới nơi, tôi nghe thấy hơi thở yếu ớt của bác và bác cho biết:
– Bệnh tình của bác rất nặng. Chỉ có lá Thảo Huyền mọc ở khe núi sâu mới có thể chữa được.
Tôi đáp lời nhanh chóng:
– Tôi sẽ chạy nhanh như tên bay để vào rừng lấy lá thuốc cho bác.
Không chờ bác Gấu nói gì thêm, tôi chào tạm biệt bác và bắt đầu hành trình của mình. Tuy nhiên, đường đi qua rừng vô cùng hiểm trở và đầy những thú dữ, khiến tôi càng thấy sợ hãi hơn. Khi màn đêm buông xuống, tôi nép vào một gốc cây khác. Thần cây hiện lên và hỏi:
-Tại sao con lại khóc? Con lạc mẹ sao?
– Không ạ, con muốn đi vào khe núi để lấy lá Thảo Huyền về cho bác Gấu. Nhưng rừng thì rộng lớn và có rất nhiều thú dữ, con rất sợ.
– Nếu con sợ, thì hãy quay về nhà đi.
– Nhưng con thương bác Gấu lắm. Nếu không có lá thuốc, bác ấy có thể sẽ mất đi.
Thần cây thấy tấm lòng nhân hậu của tôi và nói:
– Con là một đứa trẻ có tấm lòng nhân hậu. Đây, ta sẽ cho con những cành cây khoẻ khoắn của ta để con đội lên đầu. Con sẽ có sức mạnh để vượt qua mọi chướng ngại.
Tôi cảm ơn Thần cây rồi bắt đầu hành trình của mình. Tôi trở về nhà, mang trong lòng niềm tự hào và hạnh phúc. Từ đó, tôi không còn sợ hãi như trước nữa, vì tôi biết rằng trên đầu mình luôn có Sừng Hươu – món quà đặc biệt từ Thần cây.
Cuộc sống của tôi càng ngày càng tốt đẹp hơn. Tôi luôn cố gắng hết sức mình để giúp đỡ những người xung quanh, và đặc biệt là những người cần giúp đỡ như bác Gấu.
4. Kể lại câu chuyện cổ tích em biết theo lời nhân vật trong truyện ý nghĩa nhất:
Là công chúa của Thủy Quốc, tôi sinh ra là một nàng tiên cá. Một hôm, khi tôi đang bơi dọc theo bờ sông, một bàn tay nắm lấy tôi. Hóa ra đó là một bà lão bắt sò để kiếm sống. Bà ấy đã rất già, khuôn mặt hốc hác và quần áo rách rưới. Bà ấy nhìn kỹ tôi vì tôi là một cái vỏ màu xanh lá cây xinh xắn. Bà thốt lên:
“Ôi, vỏ đẹp quá! Ta không bán vỏ. Ta sẽ đưa ốc về.”
Vì vậy, tôi sống trong một cái bể nhỏ ở nhà bà lão. Thương bà già neo đơn, tội nghiệp nên hàng ngày, sau khi bà đi làm về, tôi chui ra khỏi vỏ để dọn dẹp nhà cửa, cho lợn ăn, tưới cây và lo liệu mọi việc. Bà cụ đi làm về bao giờ cũng thấy nhà cửa sạch sẽ ngăn nắp. Bà lão tò mò về việc làm thế nào nó có thể gọn gàng và sạch sẽ như vậy, vì vậy bà quyết định tìm hiểu. Một hôm, bà ấy giả vờ đi làm nhưng lén lút quay lại theo dõi tôi. Như thường lệ, tôi chui ra khỏi vỏ bọc của mình để giúp bà ấy, nhưng đột nhiên, một giọng nói không biết từ đâu phát ra và phá vỡ vỏ bọc của tôi. Bà cụ ôm lấy tôi và nói:
“Con yêu, xin đừng rời đi! Hãy ở bên ta và bầu bạn với ta.”
Vì lòng tốt của bà ấy, tôi đã ở lại với bà lão và không bao giờ quay trở lại Vương quốc Thủy quốc. Kể từ đó, chúng tôi sống hạnh phúc với nhau như hai mẹ con.
5. Kể lại câu chuyện cổ tích em biết theo lời nhân vật trong truyện chọn lọc:
Tôi là một bà lão sống đơn độc trong một ngôi nhà nhỏ, với sức khỏe yếu ớt và không có con cháu để giúp đỡ, cuộc sống của tôi rất khó khăn. Mỗi ngày, tôi phải đi ra đồng để bắt ốc và kiếm sống. Một ngày, tôi tình cờ bắt được một con ốc rất đẹp với vỏ xanh biếc lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời. Tôi không muốn bán nó vì thấy nó quá đẹp, vì vậy tôi đem nó về và thả vào cái chum nước ngoài sân.
Kể từ đó, mỗi khi tôi trở về từ đồng, tôi thấy nhà cửa của tôi được dọn dẹp sạch sẽ và vườn tược được chăm sóc, lợn và gà được ăn no. Điều đặc biệt là có mâm cơm sẵn trên bàn. Ban đầu, tôi nghĩ rằng có lẽ hàng xóm của tôi đã giúp đỡ tôi, nhưng sau đó tôi quyết định tìm ra người đã giúp đỡ tôi.
Một ngày, tôi giả vờ đi làm như mọi khi, nhưng thực ra tôi quay lại và rình xem từ một nơi kín đáo. Cuối cùng tôi đã thấy một cô gái trẻ đẹp như tiên xuất hiện từ chum nước và dọn dẹp nhà cửa, vườn tược và cho lợn, gà ăn. Tôi rất ngạc nhiên và nghi ngờ rằng cô gái này có liên quan đến con ốc đẹp mà tôi đã bắt được. Vì vậy, tôi cầm vỏ ốc lên và đập vỡ nó thành từng mảnh để đảm bảo cô gái không bị bắt trở lại vào trong vỏ ốc.
Cô gái này đã bị ngạc nhiên khi thấy tôi, nhưng tôi đã mời cô ở lại với tôi và cô gái đã đồng ý. Từ đó, cô gái trở thành người con gái yêu của tôi và nhờ có cô, cuộc sống của tôi trở nên rất hạnh phúc.