Chiến công thần tốc đại phá quân Thanh từ tối ngày 30 rạng ngày mồng 5 tháng giêng năm Kỷ Dậu (1789) của vua Quang Trung là một trận đánh đi vào sử sách. Bài văn miêu tả lại chiến công thần tốc đại phá quân Thanh dưới đây giúp các bạn hiểu rõ hơn về chiến công làm nên lịch sử của vua Quang Trung. Hãy cùng nhau tìm hiểu.
1. Viết đoạn văn miêu tả chiến công thần tốc đại phá quân Thanh hay nhất:
Dưới sự chỉ đạo của vua Quang Trung, chỉ trong vòng mười lăm ngày, quân ta đã lập chiến công thần tốc, đè bẹp quân Thanh, khiến vua tôi Lê Chiêu Thống phải khốn đốn tháo chạy. Trước hết, quân của vua Quang Trung tấn công nghĩa quân trấn giữ sông Gà trống, bắt sống một tên, không cho báo tin cho quân Thanh ở Hà Hồi, Ngọc Hồi, việc này cũng nhằm đảm bảo bí mật chiến đấu. Nửa đêm mồng 3 tháng giêng năm Đinh Dậu, vua Quang Trung cùng đại quân tiến đánh làng Hạ Hồi, tước hết vũ khí và lương thực của giặc. Rạng sáng ngày mồng 5, vua Quang Trung điều quân theo đội hình lớp một, vừa phòng ngự vừa tiến công chặt chẽ, cộng với kế nghi binh, bao vây tứ phía, tiến sát đồn Ngọc Hồi. Nhờ tài thao lược của vua Quang Trung, sự đoàn kết, dũng cảm của quân sĩ và sự trợ giúp của trời đất, quân Thanh đã đại bại. Trưa hôm ấy, vua Quang Trung tiến quân ra Thăng Long, rồi kéo vào kinh thành, tôi và vua Lê bất ngờ bỏ chạy trong cảnh tang thương thảm thiết.
2. Viết đoạn văn miêu tả chiến công thần tốc đại phá quân Thanh ý nghĩa nhất:
Sau khi vua Lê Chiêu Thống sai người lập triều đình Mãn Thanh, Tôn Sĩ Nghị đã ồ ạt sang xâm lược nước ta với ý đồ xâm lược rõ ràng. Từ cửa ải phía Bắc tiến thẳng xuống Thăng Long không chút trở ngại nên tự đắc, tự mãn. Điều đó khiến vua tôi Lê Chiêu Thống vốn biết tài quân sự của Nguyễn Huệ rất lo lắng.
Tướng Ngô Văn Sở lúc bấy giờ được giao nhiệm vụ trấn giữ Tam Điệp, nơi giáp ranh giữa Ninh Bình và Thanh Hóa, hạ lệnh đánh lui quân Tây Sơn, rồi sai Nguyễn Văn Tuyết phi ngựa vào Nam báo cáo tình hình.
Ngày 24 tháng 11, Tuyết vào thành Phú Xuân. Bắc Bình Vương (tức Nguyễn Huệ) tiếp tục được tin nhiệm với tư chất tốt, định thu quân ngay, nhưng có người khuyên nên lên ngôi, lệnh xá tội khắp ngoài để thu phục lòng người
Nguyễn Huệ cho là phải, dựng đàn cầm trên núi Bân, tế trời đất, chế ra mũ mão, xưng vương, lấy niên hiệu là Quang Trung. nay, trước ngày 25 tháng Chạp năm Mậu Thân (1788). Vua Quang Trung trực tiếp điều các đại quân khác, cả đường biển lẫn đường bộ. Ngày 29, vào đến Nghệ An, sai tướng Hàm Hộ Hầu đi chiêu binh, cứ ba người thì chọn một người. Trong vài ngày, hơn một vạn đại quân. Nhà vua tổ chức một cuộc duyệt binh lớn rồi để yên một chỗ và động viên các tướng sĩ. Tuân lệnh nhà vua, hàng vạn quân lập tức tiến về phía bắc và lên đường.
Ngày 30 tháng Giáp (tức 30 Tết), vua Quang Trung cho quân ăn Tết sớm rồi chia quân làm ngũ giáo. Vua bàn với các tướng đến chiều tối sẽ tiếp tục tiến ra Thăng Long và tuyên bố ngày mồng 7 tết sẽ vào thành Thăng Long làm lễ.
Quân Tây Sơn hành quân liên tục mấy ngày đêm. Khi đến sông, nghĩa quân của triều đình nhà Lê giữ đồn ở đó hoảng sợ bỏ chạy. Đội do thám của quân Thanh bị bắt và bị tiêu diệt, các tướng giặc ở Thăng Long không biết tin tức gì.
Nửa đêm mồng 3 tháng giêng năm Kỷ Dậu (1789), đại quân của vua Quang Trung tiến về làng Hà Hồi. Nhà vua ra lệnh cho quân của mình bị bao vây im lặng rồi giương loa gọi. Tiếng binh chạy làm giặc Thanh đóng trong đồn thót tim, vội chạy ra. Toàn bộ lương thực, vũ khí đều do quân ta lấy.
Quang Trung đã khôn khéo nghĩ ra kế dùng vải bạt ướt đóng thành hai tấm ván lớn rồi áp sát tấn công. Quân Thanh nổ súng, nhưng do bị khuất tầm nhìn lên tỉ lệ trúng rất thấp. Khi có gió bắc, ta dùng tẩu thổi khói lửa, khói tỏa trong sương mù, làm quân Thanh hoang mang. Gió có thể ngược gió nên quân Thanh tự hại mình.
Vua Quang Trung đích thân đốc suất tiến sĩ. Khi hai bên đã đối mặt nhau, hãy cắm khiên xuống và dùng dao ngắn để giết kẻ thù. Trước sự dũng cảm của quân ta, quân thanh khiếp sợ, giẫm đạp lên nhau bỏ chạy. Thái tử Sầm Nghi Đống tự làm nhục mình bằng cách treo cổ tự tử. Quân Tây Sơn thừa thắng đuổi theo tiêu diệt quân Thanh.
Cũng trong ngày hôm ấy, vua Quang Trung tiến quân ra Thăng Long. Các tướng giặc là Tôn Sĩ Nghị và vua Lê Chiêu Thống vì không biết gì nên trong ngày Tết chỉ lo ăn chơi. Nghe tin, Tôn Sĩ Nghị sợ mất mật, ngựa chưa đóng yên, chưa kịp mặc giáp, dẫn đoàn kỵ binh tùy tùng bỏ chạy trước qua cầu phao, về phía bắc. Lính đồn nghe tin cũng sợ mất mật, đuổi chúng nó chạy ra cầu phao, chúng nó rơi xuống sông nhiều không biết bao nhiêu mà kể. Sông Nhị Hà bị tắc một đoạn dài. Một số mất mạng, chạy về nước, an nghỉ. Quân Thanh đại bại.
Như vậy, đại quân của vua Quang Trung sau 5 ngày hành quân thần tốc đã quét sạch hàng vạn quân Thanh ra khỏi lãnh thổ, sớm hơn 2 ngày so với kế hoạch. Với tài năng quân sự kiệt xuất, Nguyễn Huệ xứng đáng là vị anh hùng, tên tuổi còn sống mãi trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Từ đó, mùng 5 Tết được coi là ngày tiễn quân, tưởng nhớ trận đánh lẫy lừng năm xưa. Gò Đống Đa, đền thờ vua Quang Trung, luôn khơi dậy trong lòng mỗi người dân đất Việt niềm tự hào về chiến công hiển hách của người anh hùng Tây Sơn. Như bài thơ của công chúa Ngọc Hân đã hát:
Mà nay áo vải cờ đào,
Giúp dân dựng nước, xiết bao công trình!
3. Viết đoạn văn miêu tả chiến công thần tốc đại phá quân Thanh ấn tượng nhất:
Sau khi Nguyễn Huệ lên ngôi, lấy niên hiệu là Quang Trung, lập tức dẫn quân ra Bắc. Mục đích ra Bắc lần này là diệt quân Thanh, lật đổ vua tôi Lê Chiêu Thống.
Với khả năng cầm quân, thao lược quân sự cùng với hành động lật ngược thế cờ. Quang Trung nhanh chóng giành thắng lợi. Nghĩa quân hành quân sang sông chọc thủng tuyến phòng thủ của nghĩa quân. Nửa đêm mồng 3 tháng giêng Hà Hồi bị bao vây. Và rạng sáng ngày mồng 5, họ tiến đến Ngọc Hồi đánh tan quân Thanh.
Quân Thanh chống cự không nổi, tháo chạy hỗn loạn, gối đầu lên nhau tìm đường thoát thân. Quân của vua Quang Trung đại phá quân Thanh. Thấy quân Thanh hỗn loạn tháo chạy, quân Lê Chiêu Thống càng hoảng sợ. Vua cùng tôi, quan hết lòng tìm cách trốn thoát. Binh lính trong doanh trại nghe tin vô cùng khiếp sợ, xô đẩy nhau chết rất nhiều.
Trận chiến kết thúc với chiến thắng vang dội thuộc về vua Quang Trung. Quân sử và binh sử của vua Quang Trung được ghi chép trong nhiều sử sách. Với những hành động bất ngờ, mạnh mẽ và ý chí quật cường đã tạo nên những anh hùng Nguyễn Huệ – Quang Trung.
Trận đánh này đã tạo nên tiếng vang lớn trong lịch sử nước nhà. Anh hùng dân tộc Nguyễn Huệ xâm lược và giải phóng dân tộc Việt Nam. Hình ảnh người anh hùng Quang Trung mãi sáng ngời và được các thế hệ mai sau nhắc đến.
4. Viết đoạn văn miêu tả chiến công thần tốc đại phá quân Thanh 10 điểm:
Mờ sáng mùng 5 Tết, quân ta tiến đánh Ngọc Hồi – Thanh Trì – Hà Nội. Đây là đồn quan trọng nhất của địch với hàng vạn quân tinh nhuệ đóng giữ. Đồn lũy được xây dựng kiên cố, xung quanh toàn chông sắt và chôn địa lôi dày đặc. Vua Quang Trung thấy vậy, sai lấy sáu chục tấm ván, ghép ba tấm làm một bức, bên ngoài lấy rơm dấp nước phủ kín, tất cả là hai mươi bức. Chọn lính khỏe mạnh cứ mười người khiêng một bức, lưng giắt đao ngắn, hai mươi người khác đều cầm binh khí theo sau, dàn thành trận chữ “nhất”. Quân Thanh nổ súng bắn vào mọi người nhưng không trúng ai cả. Do gió bắc, quân Thanh lập tức dùng ống khói phun khói lửa, tỏa khói ngút trời, cách gang tấc không thấy gì hòng làm quân Nam rối loạn.Không ngờ ngay sau đó gió thổi, giặc tự thiêu. Vua Quang Trung liền gấp sai mang theo thuốc nổ, che mưa tiến thẳng. Khi gươm giáo chạm nhau, hai bên va vào nhau, thì quăng ván trượt rơi xuống đất, ai nấy cầm dao ngắn chém bừa bãi, kẻ không có vũ khí đi theo cũng lao vào đánh nhau. Quân Thanh chống cự không nổi, hoảng sợ bỏ chạy, giẫm đạp lên nhau mà chết, xác vứt đầy ruộng, máu chảy thành suối. Trước đó, vua Tây Sơn đã cử một toán quân theo đê Yên Duyên kéo lên, mở cờ trống để nghi binh ở phía đông. Lúc bấy giờ, quân Thanh càng sợ hãi khi tìm đường tắt thoát thân. Chợt lại thấy voi từ Đại Áng tới, quân Thanh đều hết hồn hết vía, vội trốn xuống Đầm Mực, làng Quỳnh Đô. Quân Tây Sơn càn quét giày xéo, giẫm chết hàng vạn người.
5. Viết đoạn văn miêu tả chiến công thần tốc đại phá quân Thanh sâu sắc nhất:
Ngày 30 tháng Giêng, vua Quang Trung hạ lệnh tiến quân. Những người lính đều nghiêm túc điều chỉnh đội hình và rời đi. Khi đến núi Tam Điệp, Nên và Lan đã khai nhận hành vi phạm tội. Sau cuộc xử án, vua Quang Trung mở tiệc yến mừng chiến thắng. Ngày mồng 7, vào thành Thăng Long mừng chiến thắng.
Vua Quang Trung chia quân làm 5 đạo, đánh trống khua chiêng lên đường ra Bắc. Khi quân đến sông Gà trống, nghĩa quân trấn giữ ở đó tản ra chạy trước. Khi đến sông Thanh Quyết, quân Thanh do thám từ xa thấy bóng người cũng chạy đến, vua sai quân truy kích đến tận Phú Xuyên, bắt sống không chừa một con nào, thế là quân Thanh vào cuộc. Hà Hồi, Ngọc Hồi khi còn sống. không bao giờ biết. Những gì để biết. Nửa đêm mồng 3 tháng Giêng năm Kỷ Dậu (1789), vua Quang Trung đánh đồn Hạ Hồi. Ông cho quân bao vây rồi sai loa phát đi lời kêu gọi. Tiếng quân chạy luân phiên vang vọng trong không trung, làm cho quân ta như tăng thêm hàng chục vạn người. Tinh thần của quân Tây Sơn mạnh hơn hẳn, khiến quân địch khiếp sợ lập tức đầu hàng, bị quân ta cướp khí giới. Vua Quang Trung chiếm được thành Hạ Hồi mà không cử quân. Trong trận Ngọc Hồi, vua Quang Trung sai người lấy sáu tấm ván ghép lại thành một bức. Bên ngoài nước ngập bừa bãi, nếu đánh nhau dưới hai mươi, chọn binh mạnh nhất, chết. Một người khiêng hình, sau lưng cõng đoản đao, hai mươi người khác mang vũ khí đi theo, dàn trận một chữ. Vua voi giục phía sau, đến ngày mồng 5 tháng giêng thì đến thành Ngọc Hồi. Quân ta hừng hực khí thế, ai nấy quyết bước vào trận quyết chiến sinh tử với quân thù. Trận chiến diễn ra căng thẳng ngay từ đầu. Quân Thanh từ thành Thăng Long nổ súng, nhằm vào nghĩa quân nhưng không trúng ai. Do gió bắc, quân Thanh dùng ống khói thổi khói và lửa ra ngoài, khói bay lên trời, cách một đoạn ngắn không nhìn thấy gì. Gió thổi theo khói làm quân ta hoang mang, mất tinh thần. Nhưng đúng lúc đó gió trời lại thổi theo hướng nam, quân Thanh tiến vào tự hại mình. Quân Tây Sơn dưới sự lãnh đạo của vua Quang Trung ào ạt tiến lên, vừa che chắn vừa xông thẳng về phía trước. Hai bên xảy ra xô xát, chúng lật tấm ván xuống đất, vớ lấy con dao ngắn lao vào chém, bọn lính đi sát phía sau cũng xông vào đánh. Tiếng giáo mác va vào nhau, tiếng người vang vọng, tiếng la hét vang cả một góc trời. Vua Quang Trung ngồi yết kiến trên lưng voi để chỉ huy trận chiến, tiếng vua như tiếng lan tỏa khiến quân ta thêm vàng, xông lên đánh. Quân Thanh chống cự không nổi, bỏ chạy, giẫm đạp nhau mà chết.
Cuối cùng, Sầm Nghi Đống thắt cổ tự tử. Quân Tây Sơn chém được bừa bãi, xác chất đống rơi xuống hố, quân Thanh đại bại. Chiều hôm ấy, vua Quang Trung tiến quân ra Thăng Long, kéo quân vào kinh thành. Tôn Sĩ Nghị sợ mất mật, ngựa chưa kịp đóng yên, chưa kịp mặc giáp, dắt chuồn chuồn trước qua cầu phao, sau đó chạy về phía bắc. Vua tôi Lê Chiêu Thống cũng hoảng sợ bỏ chạy.