Câu chuyện dự thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi về trải nghiệm của chính bản thân trong quá trình “trồng người”, chia sẻ kinh nghiệm cũng như đưa ra phương pháp giáo dục,… Mời các bạn cùng tham khảo!
1. Như thế nào là giáo viên chủ nhiệm giỏi?
Giáo viên chủ nhiệm giỏi là gì? Đây là một câu hỏi mà nhiều giáo viên quan tâm, bởi đây là một trong những tiêu chí để đánh giá năng lực và đóng góp của giáo viên trong công tác giáo dục. Theo Thông tư số 22/2019/TT-BGDĐT của Bộ Giáo dục và Đào tạo, giáo viên chủ nhiệm giỏi là người có những đặc điểm sau:
– Có tinh thần trách nhiệm cao, yêu thương học sinh, quan tâm đến sự phát triển toàn diện của học sinh, tạo môi trường lớp học tích cực, an toàn và thân thiện.
– Có khả năng tổ chức và quản lý lớp học hiệu quả, phối hợp với các cấp, ngành, tổ chức xã hội và gia đình học sinh trong công tác chăm sóc, giáo dục học sinh.
– Có khả năng thực hiện các hoạt động giáo dục ngoài giờ lên lớp, phát huy vai trò của các tổ chức đoàn thể trong lớp học, tạo điều kiện cho học sinh tham gia các hoạt động văn hóa, văn nghệ, thể dục, thể thao và các hoạt động xã hội khác.
– Có khả năng phát hiện và giải quyết kịp thời các vấn đề của học sinh trong quá trình học tập và rèn luyện, đồng thời khen thưởng, khích lệ và xử lý kỷ luật học sinh một cách công bằng và nhân văn.
– Có khả năng tự học, tự nâng cao trình độ chuyên môn, nghiệp vụ và kỹ năng mềm, thường xuyên cập nhật kiến thức mới và áp dụng các phương pháp giáo dục tiên tiến vào công tác chủ nhiệm.
2. Tại sao phải thi giáo viên chủ nhiệm giỏi?
Để trở thành một giáo viên chủ nhiệm giỏi, không chỉ cần có kiến thức sâu rộng về môn dạy mà còn cần có lòng yêu nghề, yêu trẻ và sự sáng tạo trong công việc. Hơn nữa, giáo viên chủ nhiệm cũng cần có sự linh hoạt, linh động để thích ứng với những thay đổi của xã hội và nhu cầu của học sinh. Giáo viên chủ nhiệm giỏi là người luôn không ngừng học hỏi, rèn luyện và phấn đấu để hoàn thiện bản thân và góp phần xây dựng một thế hệ trẻ tài năng, trí tuệ và nhân cách.
Giáo viên chủ nhiệm giỏi là một yếu tố quan trọng đối với sự phát triển của học sinh, không chỉ có kiến thức chuyên môn vững vàng, kỹ năng dạy học hiệu quả, mà còn có tinh thần trách nhiệm cao, tâm huyết với nghề và yêu thương học sinh. Giáo viên chủ nhiệm cũng là người gắn kết giữa nhà trường, gia đình và xã hội, là người hướng dẫn và định hướng cho học sinh trong quá trình học tập và rèn luyện.
Vì vậy, thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi là một cơ hội để các giáo viên nâng cao năng lực chuyên môn, phát huy sáng tạo và khẳng định vai trò của mình trong công tác giáo dục, để nhà trường đánh giá chất lượng đội ngũ giáo viên, tôn vinh những giáo viên xuất sắc và khuyến khích những giáo viên có nỗ lực. Thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi còn góp phần nâng cao uy tín và thương hiệu của nhà trường trong mắt xã hội.
Tóm lại, thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi là một hoạt động có ý nghĩa và thiết thực, mang lại lợi ích cho cả giáo viên và học sinh. Chính vì vậy, các giáo viên nên tích cực tham gia thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi để phát triển bản thân và góp phần xây dựng một nền giáo dục chất lượng cao.
3. Những câu chuyện dự thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi hay nhất:
Tôi đã đi làm được hơn 12 năm, khoảng thời gian này đủ để học hỏi và tích lũy kinh nghiệm cho bản thân trong công việc, đặc biệt là công tác chủ nhiệm. Đã 2 năm kể từ đó nhưng một hình ảnh của một em học sinh đã khiến tôi có cái nhìn thay đổi quan điểm về học sinh. Chúng đã thực sự trưởng thành mà tôi không hề hay biết, tính cách của chúng được hình thành từ rất lâu nhưng tôi lại nghĩ chúng là trẻ con. Câu chuyện diễn ra như sau:
Năm học 20…… – 20…… đã đi được ¼ chặng đường, lớp tôi là lớp 5, tôi được phân công dạy một lớp có nhiều học sinh yếu, trách nhiệm của tôi là giúp đỡ các em hoàn thành chương trình khi bàn giao học sinh lớp 5 với giáo viên THCS. Tôi quan tâm và muốn dồn ép các em phải tìm hiểu thật nhiều kiến thức. Nhưng áp lực của tôi không cho kết quả tốt khi điểm kiểm tra định kỳ lớp 1 quá thấp. Nhà trường cho phép giáo viên sắp xếp một cuộc họp phụ huynh lần thứ hai để gia đình và nhà trường đi đến thống nhất. Hôm đó sau giờ học, khi tôi thông báo họp phụ huynh và cũng là lúc trống đánh hết giờ. Tôi xách cặp đến văn phòng để ra về. Đi được nửa đường, tôi nghe thấy tiếng bước chân nhỏ chạy phía sau, và một giọng nói nhỏ sợ hãi vang lên sau lưng tôi:
‐ Thưa cô, cho em gặp cô một tý.
Tôi dừng lại, người gặp tôi là Kim Anh, học trò của tôi, em là một trong những học sinh học kém đang phải học phụ đạo.
– Em gặp cô có việc gì không?
Em ngập ngừng một lúc mà nước mắt rưng rưng không dám nói. Tôi gặng hỏi:
‐ Có chuyện gì, em cứ nói với cô!
Em lấy lại bình tĩnh và nói nhỏ với tôi:
– Thưa cô, chiều nay họp phụ huynh, cô có thể nói với mẹ em kết quả toán và tiếng Việt của em ở mức trung bình không?
Kết quả thi học kỳ 1 của Kim Anh bị thiếu điểm. Em đang lo lắng và mạnh dạn xin tôi như vậy là mục đích gì? Tôi hỏi em:
– Tại sao em phải xin như vậy?
Em trả lời:
‐ Em sợ mẹ buồn, em hứa với mẹ sẽ cố gắng học tập thật tốt.
Trước lời nói của một em học sinh 11 tuổi, tôi ngỡ mình đang nói chuyện với một người bạn. Tôi cũng hứa với em: cô sẽ suy nghĩ, hỏi ý kiến của Ban giám hiệu, nếu có thể cô sẽ giúp em, nhưng phải có một điều kiện: “Em phải cố gắng nỗ lực hơn nữa”.
Sau đó tôi lên văn phòng gặp cô hiệu phó để trao đổi câu chuyện, được sự đồng ý của cô hiệu phó, tôi làm theo yêu cầu của học sinh và gặp riêng phụ huynh em Kim Anh để nhắc nhở nhẹ nhàng, tạo điều kiện thuận lợi để học thêm ở nhà.
Sau buổi họp phụ huynh, không chỉ Kim Anh mà các bạn đều tiến bộ. Trước những lời nói và suy nghĩ của các em học sinh, tôi bừng tỉnh sự trân trọng, coi các em như những người bạn để chia sẻ, động viên các em cùng nhau tiến lên. Từ đó đến nay lớp tôi luôn đi đầu trong các phong trào nhờ vào việc tìm hiểu tâm lý của các em, coi các em như bạn bè, con cái gần gũi để các em có thể chia sẻ khi cần. Nhà trường đã chọn tôi là giáo viên chủ nhiệm giỏi cấp trường và hôm nay tôi đại diện cho các cô giáo trường Tiểu học Nga Lộc tham gia hội thi.
Mặc dù câu chuyện rất đỗi bình thường nhưng đã có những thay đổi trong suy nghĩ và cách làm của tôi và chúng đã để lại ấn tượng tốt trong tôi. Các bạn ạ, lòng bao dung, độ lượng của thầy cô sẽ giúp các em tiến bộ vượt bậc. Nếu chúng tôi có thể làm điều đó, văn phòng nhà của chúng tôi có thể làm điều. Nếu ta làm được điều đó thì công tác chủ nhiệm của ta sẽ thành công.
4. Những câu chuyện dự thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi ý nghĩa nhất:
Cách đây 27 năm, khi tôi bắt đầu vào công tác giáo dục, tôi được phân công về trường tiểu học thuộc xã nghèo và khó khăn, Trường tiểu học Phú Long, huyện Bình Đại.
Tôi mới nhận công việc, một sinh viên sư phạm, một kẻ nhiệt huyết như tôi khi được áp dụng những kiến thức đã học ở trường vào trong thực tiễn. Trong ánh mắt của người thầy trẻ, chẳng có gì khó đối với một người được đào tạo bài bản như thế! Tôi tự tin bước vào lớp với ánh mắt tò mò và yêu thương của các em học sinh lớp 5, lứa tuổi cuối tiểu học tinh nghịch và ngọt ngào. Lần đầu tiên đến lớp, sự hồi hộp trong lồng ngực lộ ra vẻ bối rối, tôi nhanh chóng trấn tĩnh lại, giống như những giáo viên mới, sau khi giới thiệu, tôi đưa những quy tắc của mình mà tôi đã soạn sẵn mấy ngày trước. Đã hơn một tháng rồi, tôi rất tự hào, vì học sinh lớp tôi cũng bắt đầu vào nề nếp. Nhưng công việc không phải lúc nào cũng suôn sẻ như vậy. Một ngày nọ, tôi rất tức giận vì một học sinh rời trường mà không xin phép – tôi bắt đầu tức giận và nhắc lại quy tắc của mình. Ngày thứ hai, thứ ba, tôi quyết định đi mời bố mẹ. Tan học, tôi đến nhà Nam theo địa chỉ mà tôi tìm được từ các bạn cùng lớp của Nam.
Đến nơi thì thấy một ngôi nhà nhỏ lợp tranh, tôi chần chừ chưa biết hỏi đường ai thì thấy Nam đang quét dọn. Ngay lúc đó, tôi
mở miệng và gọi,“Nam, phải đây là nhà của em không?” Nam sợ hãi nhìn tôi và e ngại nói: Dạ con… chào thầy, đây là nhà của con ạ.”
Nam mời tôi vào nhà, rót nước cho tôi uống. Lòng tôi như chạnh lại những gì trước mắt, mọi sự giận dữ như tan biến. Bốn năm trước, mẹ Nam bỏ hai cha con ra đi, cuộc sống gia đình càng khó khăn hơn. Bố Nam đi làm thợ xây hàng ngày và mọi sinh hoạt trong gia đình đều e lo toan. Để trang trải cuộc sống cho hai cha con, ngoài thời gian đi học, Nam còn đi mò cua bắt ốc ở các đầm sen, đầm gần nhà rồi mang ra chợ bán. Ba ngày trước, bố của Nam bị tai nạn khi đang xây nhà cho người ta, ông phải ở nhà dưỡng thương. Nam phải ở nhà chăm sóc gia đình. Lo bố ốm, lo thiếu ăn qua ngày và càng lo không thực hiện được ước mơ học hành ngày mai. Nhưng đối với em khó khăn không phải là trở ngại mà nó còn là động lực giúp em phấn đấu vươn lên trong học tập cũng như trong cuộc sống. Thân hình gầy guộc, nhỏ bé của Nam ngày càng nhỏ bé giữa những bộn bề cuộc sống, miếng ăn, đồng tiền mà em không đáng phải chịu.
Ở lớp, Nam là một học sinh ngoan, luôn khép mình với mọi người và không phàn nàn về cuộc sống gia đình. Là một giáo viên chủ nhiệm mà tôi không biết gì ngoài tấm giấy chứng nhận hộ nghèo.
Khi biết hoàn cảnh của em, tôi đã giúp đỡ em bằng nhiều cách, liên hệ với nhà trường, phối hợp với hội phụ huynh, hội giáo dục, v.v. Trao cho em những suất học bổng: học sinh nghèo vượt khó,….
Dựa trên kinh nghiệm này, mà những năm học sau khi được ban giám hiệu nhà trường phân công chủ nhiệm tôi liền điều tra thật kĩ từ hoàn cảnh gia đình, dáng đi, giọng nói, cách ăn mặc và cả vệ sinh thân thể để nhắc nhở và giáo dục các em kịp thời. Nhờ vậy mà năm nào lớp tôi cũng đạt danh hiệu lớp tiên tiến.
Một câu chuyện tôi không kể cho đến tận bây giờ, nhưng nó mãi là một bài trong công tác chủ nhiệm của tôi. Hãy gieo những hạt giống tâm hồn cao đẹp, nuôi dưỡng chúng bằng những điều tốt đẹp thì sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ gặt hái được trái ngọt.
Ai đã vào nghề dạy học phải thấy đó không chỉ là công việc mang tính đời mà còn là công việc mang tính đạo nữa. Ngẫm lại bản thân, tôi nhận thấy rằng tuy mỗi thầy cô một tính cách, mỗi người có những yếu tố tâm sinh lý khác nhau, đến lớp thầy cô có thể sử dụng nhiều phương pháp dạy học khác nhau nhưng mục tiêu giáo dục đều giống nhau. Suy cho cùng, để làm tròn vai trò của một người thầy, bản thân phải luôn ghi nhớ và chú trọng chữ TÂM, để không lơ là trách nhiệm. Khi làm tròn, bản thân mỗi người sẽ nhận được những phần thưởng xứng đáng, những kỷ niệm có giá trị như hành trang sẽ mãi mang theo trong cuộc sống.
5. Những câu chuyện dự thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi ấn tượng nhất:
Là một giáo viên, chắc hẳn mỗi lớp học đều có rất nhiều kỉ niệm khó quên khi dạy học, những kỉ niệm ấy có thể theo ta suốt đời. Cá nhân tôi có nhiều kỷ niệm vui buồn trong suốt 20 năm giảng dạy, nhưng kỷ niệm để lại trong tôi sâu sắc nhất cho đến nay là kỷ niệm về một học sinh khuyết tật. Tên em học sinh này là Huyền Sương trong lớp tôi chủ nhiệm.Câu chuyện tôi muốn kể hôm nay có tên là “Cô bé tội nghiệp”.
Ngày này cách đây đã 8 năm, tôi được phân công dạy lớp 1 và đây cũng là lần đầu tiên sau khi ra trường tôi phân công chủ nhiệm dạy lớp 1. Lớp tôi có 26 học sinh đều ở trên địa bàn của xã, trong đó có một em học sinh nữ nói năng khó khăn và nói năng khó khăn tên là Thành Thị Huyền Sương. Ngày đầu tiên đi học, bà đưa em đến trường. Cũng như bạn, em có khuôn mặt rất xinh xắn, dễ thương nhưng lại bị dị tật bẩm sinh, do hoàn cảnh gia đình không được học trường chuyên biệt nên em được hòa nhập học với các bạn trong lớp. Huyền Sương rất cá tính. Em hay quậy phá trong lớp, hay trộm đồ của bạn và đánh bạn. Rất nhiều lần phụ huynh thường báo cáo hành vi gây gổ của em lên giáo viên và nhà trường. Khi biết gia cảnh của em, tôi không khỏi bất ngờ, gia cảnh rất buồn, bố mẹ anh đã ly hôn. Mẹ em đi làm công nhân tạm bợ ở Bình Dương, em ở với bà ngoại nên kinh tế gia đình rất khó khăn. Điều đặc biệt là vì em có vấn đề về phát âm nên trong lớp không có bạn nào muốn chơi với em cả. Chính vì vậy hàng ngày ở lớp, ngoài việc dạy các em học sinh trong lớp, tôi luôn dành thời gian hướng dẫn, trò chuyện kí tự với em.
Một hôm sau giờ ra chơi, tôi vào lớp, bỗng Tâm hốt hoảng hét lên báo với cô giáo là bị mất tờ 20 nghìn đồng. Mọi ánh mắt nghi ngờ đều tập trung vào Huyền Sương. Có học sinh kể Huyền Sương lục túi lấy tiền của bạn Tâm. Khi đó em đã giơ tay và lắc đầu như muốn nói rằng “Em không biết”. Tôi trấn tĩnh lại và bảo các em giữ trật tự tiếp tục vào lớp còn Tâm vẫn tiếp tục khóc vì đó là tiền mẹ cho để mua đồ dùng học tập. Tôi đến bên Tâm, nhẹ nhàng bảo em đừng khóc, sẽ lo tiền giúp em. Trong khi các em đang tập viết, tôi ra khỏi lớp một lát và quay lại với tờ 20 nghìn trên tay và nói:
– Này Tâm đây có phải là tiền của em không?
– Dạ, thưa cô đúng rồi ạ.
– Tôi nói tiếp:
‐ Lúc nãy cô ra phía sau khu vực các bạn nữ hay chơi đánh chuyền và cô đã nhặt được 20 ngàn đồng ở gần mép cỏ đấy.
‐ Lần sau em cần cẩn thận khỏi đánh rơi em nhé.
Tâm gật đầu, mặt ánh lên niềm vui khi tìm lại được số tiền bị mất. Còn Huyền Sương, thấy tôi hành xử như vậy thì mặt đỏ bừng, bối rối, bình tĩnh móc trong túi ra tờ 20 nghìn rồi đứng dậy khỏi ghế, bước đến bục trả lại tiền cho tôi, nhìn mặt tôi như thể hiện sự hối hận. Tất cả các bạn cùng lớp đã rất ngạc nhiên bởi hành động của em. Tôi vừa xoa đầu em vừa nói.
– Em đã dũng cảm nhận lỗi trước lớp. Em nhớ rằng lần sau đừng lấy những gì không phải của mình nhé.
Em khẽ gật đầu, giờ học hôm đó kết thúc trong niềm vui. Kể từ ngày hôm đó, em trở thành một cô bé ngoan và ngừng đánh bạn bè và ăn cắp đồ của họ, và một số bạn cùng lớp đã tích cực chơi với em ấy. Trong những giờ học, nhìn thấy những bài viết rất đẹp của em, tôi thấy nét mặt em rất vui khi đem khoe với các bạn.
Thấm thoắt đã 8 năm, hình ảnh cô bé Huyền Sương vẫn in đậm trong tâm trí tôi. Bây giờ em đã lớn và trở nên xinh đẹp hơn, thỉnh thoảng tôi thấy em chở em gái đi học. Khi nhìn thấy tôi, em gật đầu, mỉm cười và quay sang như muốn nói chuyện với tôi về điều gì đó. Lòng tôi rạo rực niềm vui khôn tả khi nhớ lại những kỷ niệm dạy cô bé nghèo này vào lớp 1 cách đây 8 năm. Tôi mong nếu có một phép màu nào đó cho em được cười nói vui vẻ như bao người bình thường khác thì cuộc sống này sẽ tươi đẹp biết bao.
Qua câu chuyện tôi vừa kể, chúng ta thấy rằng khi chúng ta cho đi yêu thương thì sẽ nhận được yêu thương; Khi chúng ta gieo những thói quen tốt, chúng ta sẽ hoàn thiện những nhân cách tốt. Vì vậy chúng ta hãy nâng cao đạo đức cho học sinh thông qua các biện pháp giáo dục tích cực. Công việc của một giáo viên đứng lớp đặc biệt khó khăn đối với giáo viên tiểu học. Tuy nhiên, nếu biết sử dụng các phương pháp dạy học phù hợp, thấu hiểu học sinh bằng tình yêu nghề, yêu trẻ. Tôi tin rằng chúng ta sẽ thành công trong công tác chủ nhiệm.