Phân tích bút pháp kí sự trong Vào phủ Chúa Trịnh siêu hay

Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng minh gửi đến bạn đọc bài viết Phân tích bút pháp kí sự trong Vào phủ Chúa Trịnh siêu hay. Cùng tham khảo bài viết của chúng mình nhé.

1. Nội dung chính của bút pháp kí sự trong Vào phủ Chúa Trịnh:

Bút pháp kí sự là một hình thức viết theo định hướng tường thuật, thường ghi lại các sự kiện hoặc kể lại một câu chuyện như nó đã xảy ra. Trong đoạn trích, tác giả thể hiện được tài giết người hàng tỉ, ghi chép chân thực, tả cảnh sinh động. Người kể khéo léo, hấp dẫn với những chi tiết tác phẩm độc đáo. Có sự đan xen với các tác phẩm thơ làm tăng chất lượng chứa đựng của tác phẩm.

– Giọng văn: kể chuyện khách quan, pha chút hài hước, gây hứng thú cho người đọc: nín thở chờ đợi, trằn trọc, 1 nơi tối om không cửa ngõ gì cả… Giọng văn xen kẽ rất tự nhiên. Giữa tự sự và bình luận, tác giả chú trọng nhiều đến tả cảnh, kể sự việc.

– Về nhân vật, ngoài những người có họ Trịnh, các nhân vật khác nhau tuy có quyền hạn và nhiệm vụ khác nhau nhưng giống nhau ở chỗ đều dựa dẫm, nâng đỡ nhà đầu gấu để củng cố địa vị. Các quan ngự y ngày đêm túc trực để lập hồ sơ chữa bệnh cho Trịnh Cán, nhưng lại sợ trách nhiệm, chỉ nghe theo ý của quan đại phu mà ra toa thuốc. Ngay cả vị quan của Chính điện cũng không khá hơn, ông ta đặt hết hy vọng vào vị hoàng tử hiền lành, ốm yếu.

Xem thêm: Phân tích giá trị hiện thực qua đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh

2. Dàn ý phân tích bút pháp kí sự trong Vào phủ Chúa Trịnh siêu hay:

2.1. Mở bài:

Giới thiệu đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh

Lê Hữu Trác là một nhà văn nổi tiếng của nền văn học Việt Nam, ông đã có nhiều đóng góp lớn cho nền văn học nước nhà, tiêu biểu trong số đó là bài Vào phủ chúa Trịnh. về một bức tranh chân thực về mái tóc bồng bềnh trong hoàng cung.

2.2. Thân bài:

 Phân tích phong cách viết của Lê Hữu Trác qua đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh

– Tác giả đã vẽ nên bức tranh đầy tội ác trong phủ chúa Trịnh, cuộc sống xa hoa nhiều tội ác của bọn quan lại trong phủ chúa:

+ Ngoài xã hội, người dân đang phải chịu đựng những cơ cực của cuộc sống vì đói nghèo và áp bức, nhưng thực tế trong chính quyền giải trí đổ nát không quan tâm đến cuộc sống của người dân.

+ Mở đầu đoạn hồi kí là khung cảnh mê hồn của nhà thống lí, phản đối cuộc sống nghèo khổ của nhân dân: Khắp nơi u uất, cây cối um tùm, chim hót líu lo, hoa đua nở, gió lộng. cho tôi một mùi hương thoang thoảng… Tôi thầm nghĩ: Ta là quan, ta lớn lên nơi phồn hoa, đã từng nghe nói đến chuyện ấy ở bất cứ nơi nào trong tử cấm thành.

+ Cuộc sống trong cung nhân vật quá xa hoa khiến con người chìm đắm trong cơn say đồng tiền và đây cũng là hình ảnh phê phán những kẻ phiêu bạt ăn chơi trác táng không lo cho dân cho nước như trong chốn hoàng cung.

+ Mọi chuyện trong cung đều diễn ra trong cảnh nhàn hạ xa hoa, những cảnh trong cung diễn ra dối trá như vây quanh tội ác của quan lại, đời sống nhân dân vô cùng khó khăn. khổ nỗi cô không lo cho dân cho nước mà luôn chỉ biết ăn chơi sống bần hàn chỉ biết hưởng thụ, một đời lãng tử sống xa hoa, những người trong chính phủ tiến bộ đang sống xa hoa, đối lập với xã hội. Trong cuộc sống hiện thực, có hàng vạn người đang phải sống trong cảnh nghèo khổ và phải chịu đựng biết bao khổ cực đang hành hạ con người và thân thể đó để có được một cuộc sống xa hoa như trong vườn ươm.

=> Tác giả đã rất xuất sắc khi vẽ nên bức tranh hiện thực này để tố cáo, phê phán những thế lực thống trị trong xã hội chỉ biết hưởng thụ mà không lo cho đời sống của nhân dân.

– “Trải qua chừng năm sáu lần như vậy, đến một gian phòng rộng lớn, giữa các gian phòng có một niềm vui vàng rực rỡ. Trên giường có một người ngủ chừng năm sáu tuổi, mặc áo lụa đỏ. Có mấy người người đứng hai bên. Chính giữa phòng đặt một cây nến trên một giá đồng. Bên ngủ đặt một chiếc ghế rồng sơn son thếp vàng, trên giường có trải giường. Một bức bình phong che sân. Có một ít triều thần đứng bên trong. Ánh sáng, làm nổi bật sắc mặt và áo đỏ” Đây là đoạn văn nói về sự xa hoa trong hoàng cung, chốn cấm cung, chốn ăn chơi của những quan lại chỉ biết hưởng thụ và xin xỏ. một cuộc sống xa hoa đó là sự áp bức và chết đói của những người dân lao động và chết chóc, những người dân đau khổ khi họ làm việc và phải gánh chịu tất cả những sản phẩm họ làm ra, những đứa trẻ lấy tiền. ở đó ăn chơi trác táng, không lo xây dựng nước hiền mà chỉ lo cuộc sống xa hoa trong phủ chúa.

2.3. Kết bài:

 Suy nghĩ của em về cách viết của Lê Hữu Trác qua đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh

Xem thêm: Mở bài đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh cơ bản và nâng cao

3. Phân tích bút pháp kí sự trong Vào phủ Chúa Trịnh siêu hay:

Lê Hữu Trác xuất thân trong một gia đình quý tộc, giỏi binh thư, võ nghệ. Làm quan dưới trướng chúa Trịnh một thời gian, nhận thấy xã hội thối nát, dây cương thường xuyên buông lỏng, khi người anh ở Hương Sơn mất (1746), ông liền ra quan phụng dưỡng mẹ già. Từ đó, ông chuyên tâm nghiên cứu y học, vừa chữa bệnh cứu người, vừa soạn sách và mở trường dạy y đức, y thuật, y thuật. Ngày 12 tháng giêng năm Cảnh Hưng 43 (1782), Lê Hữu Trác nhận lệnh trở lại kinh mạch xem mạch, kê đơn chữa bệnh cho thái tử Trịnh Cán. Sau đó ông chữa bệnh cho chúa Trịnh Sâm một thời gian. Những điều Lê Hữu Trác mắt thấy tai nghe trong nhiều chuyến đi từ Hương Sơn ra Thăng Long đã khiến ông không cầm bút được. Năm 1783, ông viết xong bộ “Biên niên sử Thượng Hải” bằng tiếng Trung. Bộ biên niên sử này là một tác phẩm văn học có mục đích hiện thực, độc đáo và có giá trị lịch sử cao.

Đoạn trích “Vào phủ chúa Trịnh” trong sách Ngữ văn 11 – Nâng cao, tập 1 (Nxb.GD, H, 2007) đã thể hiện đầy đủ những nét độc đáo, đặc sắc trong phong cách viết của Lê Hữu Trác. Như chúng ta đã biết: ký là tên gọi chung của nhóm thể loại có sự giao thoa giữa báo chí và văn học. Viết về đời thực, viết về người thật, việc thật. Nhà văn miêu tả hiện thực theo tinh thần lịch sử. Tác giả mẫu ký cận sử. Tác giả rất coi trọng lối kể chuyện dẫn đầu ngành và không bao giờ quên tả cảnh.

Kí bao gồm nhiều thể loại văn như: tuỳ bút, phóng sự, du kí, hồi kí, nhật kí,… Trong đó, nhật kí thiên về ghi chép tỉ mỉ, tỉ tỉ sự kiện – câu chuyện có thật. Tất nhiên, đan xen với mạch trần thuật còn có những đoạn thể hiện lời nhận xét chân thực, sắc sảo của người viết trước sự việc. Đoạn trích “Vào phủ chúa Trịnh” vẽ nên bức tranh sinh động về cuộc sống xa hoa, quyền quý của chúa Trịnh. Lê Hữu Trác sử dụng ngôi kể thứ nhất, tiếp cận trực tiếp lối sống xa hoa của chúa Trịnh. Nhà văn quan sát tỉ lệ, ghi chép trung thực, tả cảnh sinh động, thủ pháp điêu luyện. Đoạn trích mở đầu là một sự việc cụ thể, có thực.

Có thể thấy rõ phong cách viết trong Vào phủ chúa Trịnh của Lê Hữu Trác ở cách ghi tỉ lệ việc làm và thời gian. Nhà văn kết hợp phương pháp kể chuyện khách quan với nghệ thuật gợi không khí. Khuyến khích làm nổi bật hành động cấp bách, cấp bách của các nhân vật: “Ngày mồng 1 tháng Hai. Sáng sớm, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa rất gấp. Tôi chạy mở cửa sổ. Thì ra là người hầu của chánh án…”. Ở đây “trong công việc có con người”, con người gắn chặt với khung cảnh, với môi trường hoạt động cụ thể. Câu văn của Lê Hữu Trác súc tích, tài tình, viết nhẹ nhàng, tự nhiên, không một chi tiết thừa. Lời văn giản dị, chắc bay bổng nhẹ nhàng, vừa “truyền cảm” vừa cảm thụ. Người đọc có thể có một bức tranh rất rõ ràng về một vấn đề cụ thể đang diễn ra. Dõi theo lời trần thuật, người đọc có cảm giác hồi hộp, lo lắng để rồi chợt nhận ra một con người gần gũi, thân thuộc như cảm giác của nhân vật “tôi” trong tác phẩm này.

Trước mắt ta: hình ảnh nhân vật tôi lướt qua với sự ngơ ngác, xen chút hụt hẫng. Nhịp điệu trần thuật bỗng chậm lại để ghi người, ghi rõ hơn, đầy đủ hơn. Hai từ “thì ra” vừa tạo ấn tượng khám phá vừa gọi đó là người thật, việc thật. Nhân vật “tôi” không được thể hiện qua hình dáng cụ thể. Anh ta xuất hiện trước hết qua giọng nói, qua cảm nhận về âm thanh, và rõ ràng hơn là qua hành động. Nhân vật “tôi” xuất hiện với tư cách là người trong cuộc, trực tiếp tham gia vào sự việc được miêu tả. Chính vì vậy, ngay từ đầu truyện, người đọc đã có cảm giác đây không phải là một câu chuyện hư cấu mà là một bức tranh về cuộc sống đang hiện hữu.

Khi kể chuyện, nhà văn Lê Hữu Trác không mượn những khuôn mẫu, chất liệu có sẵn, tác giả hướng đến khai thác chất liệu đời thường, đời tư. Không có giới hạn đối thoại của một nhân vật hoàn toàn có thể được thực hiện một cách tự nhiên, phù hợp với vị trí thay thế chức năng của người đứng đầu: “có dấu thánh để triệu cụ. Mệnh quan đang ở nhà ông cố tôi, tôi vâng lệnh chạy đến đây báo tin…”. Lê Hữu Trác coi trọng kể lại phải có đầu ngành. Người viết sắp xếp các sự việc cho đầy đủ mạch lạc, có mở đầu và có kết thúc, như một đoạn văn hoặc một câu nói về hành động của họ và tên và một đoạn văn tự sự về hành động và tình cảm của Lê Hữu Trác. “Tôi nghe tiếng gõ cửa… Tôi chạy ra…”, “người giúp việc nói… tôi dừng lại”, “người giúp việc chạy… tôi bàng hoàng, không thể nói hết được”. Bối cảnh chặt chẽ nhờ thể hiện thành công logic nhân quả của các sự kiện và hành động. Mới đầu ta tưởng nhân vật “tôi” hoạt động nhưng càng đọc ta càng thấy nhân vật “tôi” nhúng tay vào hết công việc này đến công việc khác. Đoạn mở đầu bằng cấu trúc câu rút gọn.

Mỗi câu ứng với một tâm trạng, một sự việc, một hành động. Người đọc vừa đồng cảm với những vất vả, những hành động bất đắc dĩ của nhân vật tôi, vừa đồng tình với Lê Hữu Trác trong biến thể ô mai châm biếm sự tước quyền, lễ nghĩa của Trịnh Phủ Sâm lúc tàn. Khung cảnh và lối sống trong hoàng cung được ghi lại khá tỉ mỉ qua con mắt của một bác sĩ lần đầu tiên bước sang thế giới mới. Không gian kĩ thuật của tác phẩm ngày càng được mở rộng theo bước chân, cách nhân vật xưng “tôi”.

Toàn cảnh phủ chúa Trịnh không chỉ có chiều rộng mà còn có chiều sâu và sức gợi cảm mạnh mẽ. Theo lời nhân vật “tôi” thì khung cảnh trong cung vô cùng xa hoa, tráng lệ – không đâu sánh bằng: Khi vào cung phải đi qua nhiều cửa với những hành lang ngoằn ngoèo thông nhau, ở mỗi cửa có một ngự y. . bảo vệ canh giữ. Khuôn viên rộng, có trạm dừng chân với lối kiến trúc rất phong cách, có cảnh quan thiên nhiên lạ mắt. Trong vườn chim hót líu lo, hoa đua sắc, gió thoảng hương thơm. Bên trong là những Đại sảnh đường với những chiếc kiệu màu tím và những chiếc võng. Đồ dùng của công chúa đều được sơn son thếp vàng, đồ dùng tiếp khách, ăn uống cũng mâm vàng, chén bạc, đồ ngon, vật lạ… Vào nội cung của hoàng tử phải trải qua 6 tấm chăn. Nơi ở của thái tử rất xa hoa, ánh đèn vàng, rồng rắn chăn ấm, xung quanh lấp lánh, hoa thơm cỏ lạ…

Lê Hữu Trác đã khéo léo kết hợp miêu tả tập trung với chấm, chọn lọc những chi tiết đáng quý, thể hiện uy quyền tối thượng và lối sống vô cùng xa hoa của gia đình chúa Trịnh Sâm. Lời trần thuật khách quan, trang nghiêm, xen lẫn thái độ đường đột và hàm ý phê phán để bảo vệ chúa Trịnh. Nhà văn kết hợp nhuần nhuyễn giữa văn xuôi và thơ. Bài thơ Vĩnh cảnh tả công của Lê Hữu Trác có ý nghĩa sâu xa, lời ca hóm hỉnh và nụ cười châm biếm, cười cợt. Nhận xét về văn tế khá đa dạng: Lê Hữu Trác đánh giá trước về vẻ đẹp, sau đó nhận xét về vẻ đẹp sang trọng, sau đó đưa ra ấn tượng về bố cục và phong cách kiến trúc.

Người viết dừng lại ở mức giá bạc tỷ để bài trí trưng bày những món đồ xa xỉ từ nhà Đại Đường đến Gác tía. Đánh giá nào về Lê Hữu Trác cũng hướng đến sự nhẹ nhàng, tế nhị và chừng mực. Nói về phẩm chất phụ nữ là vậy. Tác giả quan sát các công trình kiến trúc, cảnh sắc thiên nhiên qua hình khối, diện mạo, kích thước, miêu tả các thành viên chủ yếu qua những ấn tượng về hương thơm, âm thanh, kể về hình dáng của lính canh và binh lính. để nhấn mạnh sự nghiêm túc của nơi này. Lê Hữu Trác tả xung hữu đột, phiêu bạt vào hoàng cung. Tôi cảm thấy như đằng sau mỗi cánh cửa là một bức tranh. Đoạn trích gồm nhiều bức tranh có mảng màu sáng tối khác nhau, nối liền với nhau. Qua mấy hồi đầu, trước mắt tác giả như một tiên cảnh huyền ảo, cây cối um tùm, hương hoa mơ màng. Càng về sau, khung cảnh xúc động nơi công chúa phủ được thể hiện đầy đủ và chân thực hơn. Càng đi sâu vào bên trong, Lê Hữu Trác càng có dịp quan sát không gian bên trong, không gian gác mái cao và rộng với những bộ lư đồng sơn son thếp vàng, đặc biệt được mệnh danh là hoành phi câu đối.

“Vào phủ chúa Trịnh” trở thành một quá trình gần với chân lý của một cuộc sống xa hoa, vương giả hơn là khám chữa bệnh. Việc khám chữa bệnh cho thái tử Trịnh Cán tưởng chừng chỉ là một cái nhìn thoáng qua, một cơ hội có thể giúp nhà văn hoàn thiện bức tranh về cuộc đời hào hoa, tối tăm đầy uy quyền. Lê Hữu Trác tổ chức điểm nhìn trần thuật linh hoạt. Có một phần sự việc được kể dưới góc nhìn của nhân vật tự xưng là tôi. Có đoạn người viết để nhân vật chính thức chỉ miêu tả và giới thiệu.

Người đọc có cảm tưởng không chỉ Lê Hữu Trác dẫn ta vào phủ chúa để tự do quan sát mà chính những người hầu của chúa cũng đưa ta thâm nhập và khám phá sự thật trong “Đông cung”. Những đoạn độc thoại của tôi toát lên cái nhìn sắc sảo và sự cảm nhận tinh tế. Những đoạn miêu tả cho thấy nhân vật tôi bao quát một không gian rộng lớn, nắm bắt được tinh thần, bản chất của sự vật, hiện tượng. Là một bác sĩ ở quê nhưng tính cách tôi luôn hiền lành, lễ phép, ham học hỏi kỹ thuật y khoa từ đồng nghiệp.

Việc tranh giành chức vụ như vậy với các chức quan ngự y của lục phủ, nhị viện, không hề hạ thấp nhân vật của tôi, ngược lại càng kính trọng nhân cách và tài năng của nhân vật này. Sự đông đúc của thầy thuốc trong triều đã phơi bày tất cả sự thật trong giới lãnh chúa giàu có, có một hệ thống quan lại bất tài và ăn bám. Nỗi nhớ xưa ít nói về mình, nhưng trong đoạn trích này, tác giả đã không coi trọng cái “tôi” đóng vai trò quan trọng. “Vào phủ chúa Trịnh” thể hiện trực tiếp cái tôi cá nhân của người viết.

Qua đoạn trích, ta có thể thấy tác giả Lê Hữu Trác với lối văn trong Vào phủ chúa Trịnh chân thật giúp ta thấy ông là một lương y đáng quý, giàu kinh nghiệm. Ngoài tài năng, ông còn là một thầy thuốc có lương tâm, y đức. Lê Hữu Trác coi nghề thuốc là vô cùng thiêng liêng và cao quý, người làm thuốc phải nối được lòng trung nghĩa của cha ông, phải luôn giữ y đức, giữ lòng trong sạch. Lê Hữu Trác yêu tự do, sống thanh tao cải cách. Vượt qua những danh lợi tầm thường, ông trở về hành đạo cứu đời với quan niệm: “Thiện tâm cứu người là có đầu không có triển vọng/Biết phúc cũng kém tài/Làm ơn cầu tài”.

Xem thêm: Tóm tắt Vào phủ chúa Trịnh của Lê Hữu Trác ngắn gọn nhất

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com