Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích

Truyện cổ tích là một thể loại văn học dân gian quen thuộc. Có rất nhiều truyện nổi tiếng có thể kể như Thạch Sanh, Sọ dừa, Tấm Cám, Em bé thông minh… hôm nay chúng tôi sẽ cung cấp bài văn mẫu đóng vai một nhân vật kể lại một truyện cổ tích trong chương trình Ngữ văn.

1. Dàn ý Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích ngắn gọn nhất:

1.1. Mở bài:

Đóng vai nhân vật tự giới thiệu ngắn gọn về bản thân và câu chuyện định kể

1.2. Thân bài:

Kể chuyện

Nguồn gốc của các nhân vật

Hoàn cảnh diễn ra câu chuyện

Các sự việc chính của truyện (kể theo trình tự thời gian)

1.3. Kết bài:

Kết thúc câu chuyện và nêu bài học rút ra từ câu chuyện

2. Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích hay nhất:

Xin chào tất cả mọi người, tôi là công chúa Mị Nương, vợ của Sơn Tinh. Ngày hôm nay, tôi muốn kể cho mọi người cùng nghe về cuộc đời của mình.

Tôi là con gái vua Hùng, từ nhỏ đã được mọi người khen xinh đẹp, hiền thục. Đến tuổi lấy chồng, vua quyết tìm cho tôi một tấm chồng tốt nên tổ chức kén rể. Nhiều chàng trai từ khắp nơi đến để thử vận may. Tuy nhiên, sau bao lần thử thách cha tôi chỉ còn lại hai người con trai là Sơn Tinh và Thủy Tinh. Cả hai người đàn ông đều khôi ngô, vạm vỡ, có phép thuật thần . Có người thì dời non lấp bể, còn người kia có thể hô mưa gọi gió. Cả hai đều ngang sức ngang tài với nhau, và cha của ta không biết phải làm gì. Vì vậy, ông đã tổ chức một cuộc họp với các bộ trưởng.Và đưa ra thử thách cuối cùng là giao nộp sính lễ theo yêu cầu “Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”. Nghe xong, cả hai chàng trai đều ngay lập tức lui về chuẩn bị.

Đêm đó, tôi trằn trọc không ngủ được vì không biết mình sẽ yên nghỉ cho ai. Rạng sáng hôm sau, gà còn chưa kịp gáy, ngoài cửa thành đã vang lên tiếng reo hò ầm ĩ. Thì ra Sơn Tinh đem hết lòng thành đến hỏi cưới ta. Thế là theo thỏa thuận, tôi về làm vợ Sơn Tinh. Nhìn chàng khôi ngô tuấn tú tôi cũng chạnh lòng. Làm lễ xong, tôi từ biệt cha, theo chồng về núi Tản Viên.

Không ngờ mới đi được nửa đường thì có một cơn lũ lớn ập về phía chúng tôi. Cơn lốc đó cuốn theo gió, mưa bão quét qua thành, nhấn chìm cả thành Phong Châu. Người gây ra cơn lốc tai họa đó chính là Thủy – người đến sau nên không lấy được tôi. Nhìn quê hương đang oằn mình trong gió bão, chúng tôi vô cùng sợ hãi và đau khổ. May mắn thay, chồng tôi đã can thiệp để ngăn chặn tất cả. Đổi núi đắp đê, đắp đất cao chống gió. Cuộc đấu trí kéo dài mấy ngày đêm, cuối cùng Thủy Tinh tìm cách rút lui. Vợ chồng tôi trở về quê trong niềm hân hoan chào đón của người thân.

Kể từ đó, năm nào Thủy Tinh cũng trỗi dậy tấn công chúng ta nhưng lần nào cũng thất bại trước sức mạnh và sự đoàn kết của mọi người. Còn ta, vẫn sống vui vẻ hạnh phúc bên chồng là Sơn Tinh.

3. Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích ý nghĩa nhất:

Tôi là Thạch Sanh. Mồ côi từ nhỏ, tôi sống một mình trong túp lều tranh cũ dựng dưới gốc cây đa. Cả gia tài của tôi chỉ có chút chắt chiu để hàng ngày vào rừng kiếm củi.

Một hôm, có người bán rượu tên là Lý Thông đi ngang qua chỗ tôi và ở dưới gốc đa. Lý Thông thấy tôi liền kề vai sát cánh nói chuyện, lấy tôi làm huynh đệ kết nghĩa. Tôi thấy rất cảm động, vui vẻ nhận lời. Lý Thông là bạn và tôi là bạn. Em từ gốc cây đa đến ở với mẹ con Lý Thông.

Trở ra bến thấy mâm cơm có nhiều món ngon. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở nhà, anh Lý Thông nói với tôi:

– Đêm nay đến phiên anh xem cúng, vì rượu sắp tàn, tôi sẽ vất vả vì anh, sáng mai anh về.

Tôi không có ý kiến gì, vui vẻ nhận lời. Đêm đó, khi tôi đang mơ màng nửa tỉnh nửa mê, trong lòng chợt xuất hiện một nỗi lo lắng. Nó nhe răng, cào xé tôi. Tôi phản đối việc đánh con yêu tinh. Tôi chia nó ra làm hai mảnh. Đười ươi hóa thân thành mãng xà ghé thăm và để lại cho mình bộ trang sức bằng vàng.

Tôi chặt đầu con quái vật và nhặt cung tên bằng vàng và mang đầu con quái vật về nhà. Tôi gọi cửa mãi anh Lý Thông mới ra mở cửa. Chẳng hiểu sao mẹ con Lý Thông cứ năn nỉ mãi.

Khi vào nhà, tôi kể đầu đuôi câu chuyện. Ông Lý Thông nghe xong nói với tôi: – Con mãng xà đã được vua nuôi từ lâu. Bây giờ tôi giết nó, tất cả mà không bị buộc tội chết. Chà, vì trời chưa sáng, bạn nên chạy đi. Điều gì đã xảy ra với anh ta trong nhà chăm sóc.

Tôi không mong gì trở về túp lều dưới gốc cây nhiều ngày. Tôi sống bằng nghề làm bến đò.

Một hôm, tôi đang ngồi dưới gốc cây đa thì nhìn thấy con đại bàng đang ôm một cô gái. Tôi lập tức rút cây cung vàng ra và bắn con đại bàng. Mũi tên của anh ta trúng cánh làm nó bị thương. Nhưng nó vẫn cố bay về và treo mình trong núi. Lần theo vết máu, tôi tìm ra tung tích của đại bàng.

Khi tôi nghe nói có một lễ hội đông đúc, tôi đã ngay lập tức đến xem nó. Không ngờ ở đó tôi gặp ông Lý Thông. Anh ấy nói với tôi về việc tìm kiếm công chúa. Tôi thành thật nói với anh ấy về việc tôi đã bắn con đại bàng như thế nào và biết được vị trí của nó. Anh Lý Thông nhờ tôi dẫn ra chỗ đại bàng.

Tôi muốn xuống hang để cứu công ty. Các nhân viên y tế buộc sợi dây quanh lưng tôi và treo nó xuống. Ở dưới hang, tôi thấy con đại bàng hiện nguyên hình là một con yêu tinh trên núi. Dù bị thương nặng nhưng con quái vật vẫn rất hung dữ. Nó cào cấu và lao vào tôi. Tôi đã dùng cung tên để chụp ảnh đôi mắt của nó. Tôi kẹp chặt móng vuốt sắc nhọn bổ vào đầu con quái vật. Tôi buộc dây quanh tên cảnh sát và ra hiệu cho quân y của Lý Thông kéo lên.

Tôi chờ quân thả dây để kéo tôi lên nhưng móc treo cửa đã bị rút ra. Lúc đó mới biết là Lý Thông hại mình. Tôi đang nhìn lên. Đi đến cuối hang, tôi thấy một thanh niên khôi ngô tuấn tú bị nhốt trong cũi sắt. Tôi đã dùng cung tên đập vỡ lồng sắt và cứu được anh ta. Người thanh niên nói mình là thái tử, con vua Thủy Tề.

Hoàng tử trốn thoát, cảm ơn vì đã mời tôi đến thủy cung chơi. Vua Thủy Tề vui mừng gặp lại bạn. Biết tôi là người cứu con vua, vua Thủy Tề cảm ơn và mang theo rất nhiều vàng bạc châu báu. Tôi không lấy vàng bạc chỉ xin một cây đàn, rồi tôi về gốc đa.

Một ngày nọ, tôi bị quân lính của nhà vua truy đuổi và bắt giam. Bấy giờ tôi mới biết rằng cải cách của nhà vua đã bị đánh cắp và giấu ở chỗ của tôi. Tôi bị bắt vì nhà vua nghĩ rằng chính tôi là kẻ ăn trộm. Lúc đó tôi nghĩ rằng chính con yêu tinh và con đại bàng bị giết đã báo thù cho tôi.

Trong đêm tối đánh vua Thủy Tề tiễn đưa. Thật bất ngờ, đàn của tôi đã đến cung điện. Công chúa được cha yêu cầu đi xem người chơi đàn hạc. Nhà vua cho phép tôi đến. Trước mặt mọi người, tôi kể hết đầu đuôi câu chuyện của mình, từ kết bạn với Lý Thông, chém yêu tinh, giết đại bàng, cứu công chúa và cuối cùng là bị bắt oan vào ngục.

Lúc này tôi mới biết con yêu tinh kia không phải là con vua nuôi mà là Lý Thông đã lừa tôi chết thay cho việc tấn công. Và bây giờ, tôi cũng biết, công chúa đã bị câm sau khi được tôi cứu ra khỏi hang. Cô ấy chỉ cười lại khi nghe thấy tiếng piano của tôi.

Vua ra lệnh bắt giam mẹ con Lý Thông, giao cho bề tôi xử lý. Nhà vua là công chúa mới cho tôi. Lễ cưới rõ ràng nhất của thời kỳ. Các hoàng tử của các nước chư hầu trước đây rất tức giận trước nụ hôn của công chúa, và họ đã tập hợp binh lính của mười tám nước để chiến đấu. Tôi xin nhà vua đừng động binh.

Tôi lấy tia thần. Đội quân ăn tám nước bún bủn rủn chân tay không còn nghĩ đến chiến đấu nữa. Cuối cùng, tất cả đã phải đi ăn xin.

Tôi gọi một bữa ăn để đãi những kẻ thua cuộc. Tôi mang ra một nồi cơm nhỏ. Khi hàng chục ngàn tướng lĩnh nhìn thấy loại nồi cơm này, họ bĩu môi và cười. Tôi liền hứa thưởng cho ai ăn hết cả nồi cơm. Quân mười tám nước ăn không hết. Cơm lại đầy trong nồi. Cả đám làm vợ tôi rồi kéo quân về nước.

Vì không có người thừa kế nên nhà vua nhường ngôi cho tôi. Từ đó ta làm vua hiền, dân không được ấm no.

4. Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích ấn tượng nhất:

Xin chào mọi người, tôi là phượng hoàng sống trên một hòn đảo xa xôi trên biển. Hôm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện thú vị mà tôi đã gặp phải khi đến đại lục nhộn nhịp để chơi.

Lúc đó tôi mới lớn nên quyết định vào đất liền chơi. Trong lúc bay tôi phát hiện một cây khế cực kỳ sai quả. Từng quả tròn, mọng nước, mùi thơm. Vì vậy, tôi sà xuống và ăn trái cây. Khi chúng ta ăn một cái, chúng ta lại càng muốn ăn cái thứ hai hơn. Cứ như vậy, suốt mấy ngày liền, hễ khát nước là chúng tôi lại ra cây khế này. Bỗng một hôm, đang vui vẻ ăn khế, tôi thấy một bóng đen vụt qua sau lưng. Thì ra đó là người trồng cây khế. Tôi hình như muốn nói gì đó nên dừng lại chăm chú lắng nghe.

Tôi nghe nói người đàn ông này có vài phần rất đáng thương. Anh ta có một người anh trai rất lịch sự và tham lam. Sau khi cha qua đời, người anh nhường hết của cải, ruộng đất, chỉ để lại cho anh căn chòi cũ và cây khế ngọt này. Quanh năm vợ chồng anh đi làm thuê kiếm sống và chăm sóc cây khế. Giờ thấy cây ra nhiều trái, anh hái mang ra chợ bán. Không ngờ ngày nào chúng tôi cũng đến ăn khiến tôi nhớ nhung vô cùng. Nghe anh nói mà tôi thấy ngượng. Thế là tôi quyết định đưa anh đến nhà lấy vàng trang trải cuộc sống. Sau lần đó, vợ chồng anh trở nên hiền lành, chúng tôi cũng tha hồ ăn khế ngon.

Không lâu sau, khi tôi đến thăm, chủ nhân của cây khế đã thay đổi thành người anh tham lam, lười biếng. Lúc đầu, chúng tôi không có ý định học. Mà thấy ngày nào cũng bàn tán tình hình thì cũng phải chết, may ba cái túi gang để đi lấy vàng như thằng em. Không ngờ may túi mười hai gang tay. Hơn nữa, xóa còn cố định thêm vàng vào túi áo, túi quần. Vì vậy, trở nên nghiêm túc như một ngọn núi nhỏ. Tôi đã cố gắng rất nhiều để bay lên bầu trời. Giữa đường, một cơn giông kéo đến khiến chúng tôi lộn ngược, rơi xuống biển rộng. May mà tôi vùng dậy, bay về trời, còn gã tham lam bị cuốn đi. Thật xứng đáng cho một người như hắn!

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com